(sáu)
Ta và Đàm Mặc cứ như vậy mà ở bên nhau.
Mỗi ngày đều có đồ ăn ngọt ngào để ăn. Đàm Mặc làm bánh kem so với Đàm mụ mụ còn ăn ngon hơn. Cho nên, ta rất thích Đàm Mặc.
Lên Cao trung, chúng ta cùng nhau ở chung ký túc xá.
Ở Cao trung, bắt đầu có người thích Đàm mập mạp.
Bất quá, không có ai đưa cho hắn thư tình, sau khi ta cùng Đàm Mặc ở bên nhau, cùng không có ai đưa thư tình cho ta.
Tất cả mọi người chắc hẳn đều biết hai chúng ta là một đôi.
Bởi vì, Đàm Mặc luôn muốn kéo tay của ta, thường xuyên đánh lén ta, tuy rằng miệng của hắn rất ngọt ngao, nhưng là trước mặt của mọi người, ta cũng sẽ ngẫu nhiên đẩy tay hắn ra.
Rõ như ban ngày, sao lại có thể làm loại hành động này.
Bị đẩy tay ra, Đàm Mặc liền nhìn ta bằng nước mắt lưng tròng, ta liền không đành lòng đẩy tay hắn ra nữa.
Đàm Mặc nói về sau muốn cưới ta, ta mới không để ý đến hắn, ai muốn hắn cưới ta, hẳn phải là ta cưới hắn mới đúng.
Sau đó, Đàm Mặc bị mang đi, ta thực thương tâm, như vậy rốt cuộc bánh kem ta muốn cuối cùng cũng không đến. Hơn nữa, miệng ngọt ngào của Đàm Mặc cũng không còn nữa.
(bảy)
Ở Đại học ta học ngành thực vật học chuyên nghiệp, mỗi ngày đều ở núi sâu rừng già nghiên cứu hoa cỏ cây cối hoặc ở trên núi cùng tiểu động vật chơi đùa.
Bởi vì thành thị hóa phát triển, ở tinh cầu phát đạt đều không có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-banh-kem/3914464/chuong-1-2.html