Túy Mộ sau khi nói chuyện với Mạc Thiên Lục Dã liền có thể cảm nhận được tình cảm của hắn đối với Tiểu Du. Cứ mỗi lần nhắc tới tên nàng ta hắn lại dịu dàng nhìn về nàng ta một cái trìu mến.
"Tiểu Du nàng đã ăn no chưa?"
"Rồi hì hì" Bạch Tiểu Du cười ngốc nghếch dùng tay áo lau đi vệt mỡ nhưng cảm giác thèm ăn vẫn chưa hết dù bụng đã căng to.
Mạc Thiên Lục Dã chán nản lắc đầu lấy trong túi áo một chiếc khăn tay cẩn thận lau cho nàng.
"Có lẽ ta nên trở về dù sao ta cũng ra ngoài lâu rồi, cha mẹ sẽ rất lo cho ta" Túy Mộ biết chắc chắn Bạch Tiểu Du sẽ không chịu cùng nàng về,nhưng nếu nàng càng ở đây lâu thì cha mẹ sẽ rất lo cho nàng.
"Nàng sẽ không bị trách phạt?" Mạc Thiên Lục Dã biết lần này Túy Mộ sẽ bị người trong tộc làm khó vì đã để Bạch Tiểu Du đi.
"Vậy người nói ta nên làm gì? Người để cho nàng ấy về cùng ta sao?"
"Vậy thì hãy ở lại cùng chúng ta" hắn không biết vì sao đối với nữ nhân này lại có một cảm giác rất đặc biệt rất quen thuộc nữa. Có lẽ nàng ta rất giống muội muội hắn mà cũng có thể là vì vết bớt trên lưng của nàng ta.
"Đúng rồi, Túy Mộ tỷ tỷ ở lại đây chơi cùng ta đi" Bạch Tiểu Du hiện tại rất kính trọng nàng ta, còn nhớ buổi sáng cũng là do nàng ta bất chấp bản thân mà bảo vệ nàng. Nàng rất thích người này nha, cũng không muốn nàng ta bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-xa-tho-ngay/1490424/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.