Song Nghi rời căn phòng nhỏ tự mình thuê lúc trước để dọn đến nhà của Chu Ninh Tự, sau đó liền rất oanh liệt mà cảm thấy buồn chán.
Thứ bảy cuối tuần, bạn Chu trốn mình trong phòng đọc sách, bận làm việc. Song Nghi không có việc gì làm, đành phải đi tìm người nói chuyện phiếm.
Song Nghi: mình chán quá đi . . . .
Mandy: Tiểu dạng [1]! Chẳng qua chỉ là lười biếng thôi.
Lam: lần này lại còn kiêu căng thế chứ, dùng cả danh từ chuyên dùng nữa, chán chường [2], nghĩa là gì . . .
Mandy: có nghĩa là muốn bị ăn đánh ý. . . [3]
Rau diếp: đừng để ý bạn ấy, chúng mình tiếp tục nói chuyện.
Song Nghi: = =.
Song Nghi: mình đang yêu. . . .
Thỏ Thỏ: Song Nghi ngoan, có chán cũng không nên suy nghĩ lung tung bậy bạ, viết được nhiều rồi mình sẽ mời bạn đi ăn thịt.
Vui vẻ: vậy ra quả nhiên là buồn chán, nhưng mà sự kiêu căng tự cao vẫn còn rất nghiêm trọng.
Song Nghi: = =.
Song Nghi: mình còn sống chung nữa đó . . . .
Rau diếp: . . . .
Vui vẻ: . . . .
Quỷ Quy: . . . .
Song Nghi: ý các bạn vậy là sao = =.
Mandy: Ý là! Lục Song Nghi, mau bắt tên gian phu kia chịu trách nhiệm!
Song Nghi: . . . mình đi vệ sinh đã.
Đi nhà vệ sinh trở lại, nhóm chat quả nhiên đã sôi sục, kiếm đao soàn soạt chém gian phu-ing .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tinh-anh/3291341/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.