Biệt thự vùng ngoại thành.
"Con về rồi." Bạch Linh thay giày ở cửa.
Mẹ cô thò đầu ra từ phòng khách, có hơi kinh ngạc: "Tiểu Hành không về với con à?"
Người phụ nữ gần năm mươi tuổi, từng cử chỉ toát lên vẻ đoan trang cao quý, hôm nay còn ăn mặc trịnh trọng hơn thường ngày, sườn xám màu đỏ thẫm và vòng cổ ngọc trai, ngay cả trang điểm cũng rất kỹ càng, hiển nhiên là muốn tiếp đón khách tới nhà.
Nhớ tới mẹ từng bạc trắng đầu sau một đêm là Bạch Linh lại đau lòng.
"Con bảo anh ấy không cần tới nữa." Cô nghiêm túc nói.
"Các con xảy ra chuyện gì vậy?" Ba cô cũng nghe thấy nên đi xuống tầng.
Bạch Linh ngước mắt lên, ánh mắt bình tĩnh như nước.
"Không có gì. Chỉ là không hợp nhau thôi ạ."
Trong nháy mắt ấy, Bạch Chính nhìn vào mắt con gái.
Cô nói ra một việc quan trọng như vậy nhưng trong mắt lại chẳng hề gợn sóng.
Bạch Chính bỗng cảm thấy, dường như con gái mình khác hẳn vài ngày trước.
Cho đến cuối tuần trước khi về nhà, cô vẫn còn giận Trình Hành nhưng vẫn có thể nhìn ra được là cô giận dỗi vì thích người ta.
Lúc này, giọng điệu của cô nghe như đang xua đuổi đối phương như rác rưởi.
Dưới mặt hồ yên ả là mạch nước ngầm mãnh liệt.
"Nó có người khác hả?" Bạch Chính bỗng nhiên hỏi.
Bố là thương nhân nên rất nhạy bén.
Bạch Linh chỉ cong môi cười: "Con và anh ta chưa từng chính thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tieu-kieu-hoa/3586306/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.