“Hàn Bạch, Hàn Bạch, Hàn Bạch…….” Hắn thì thào lặp đi lặp lại mấy lần, khi ta sắp cho rằng hắn đang niệm chú, đột nhiên nghe được câu hỏi: “Là Bạch nào?”
Ax? Ta nhất thời nghẹn họng nói không nên lời, còn Bạch nào nữa chứ? “Chính là Bạch trong khiết bạch, bạch trong bạch tịnh, bạch trong bạch lí thấu hồng.” Ta đắc ý nói, này không phải là khắc họa chân thật ta hay sao? Thật là một cái tên đẹp a, ha ha.
“Nói như vậy, cũng chính là Bạch trong bạch cốt, bạch trong bạch si, còn có bạch trong tiểu bạch nữa?” nói đến hai chữ Tiểu Bạch, hắn đột nhiên đề cao âm điệu, làm hại ta hơi chút hoảng sợ.
“Đúng rồi đúng rồi, ngươi nhất định muốn nói như vậy cũng không sai.” Ta tâm không cam lòng không nguyện trả lời. Đáng ghét, ngươi không chọn mấy từ dễ nghe một chút để nói sao?
“Ngươi xác định thật sự là bạch trong Tiểu Bạch?” thanh âm hắn nháy mắt lại đề cao tám độ, giọng nói bình thường vốn trầm thấp lại cất cao như vậy, thật sự hơi có vẻ buồn cười.
Ta nhịn xuống kích động muốn cười to đồng thời trợn trắng mắt trong lòng: “Ta xác định.”
“Không phải người nhà ngươi vẫn gọi ngươi Tiểu Bạch lúc còn nhỏ chứ?” hắn từng bước một đi đến gần ta, biểu tình khẩn thiết trên mặt làm cho ta rốt cục ý thức được sự tình có chút không tầm thường.
“Cái kia, hình như, tựa hồ, có thể…….. phải.” ta bắt đầu lo sợ, biểu tình Tề Nghiêm đã gần như trở nên dữ tợn, ta thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-thu-phien-ki/2344025/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.