“Vậy phụ thân không thích nương nương sao?” Tiểu Vũ chớp đôi mắt to tinh lượng, thực vô tội nhìn chúng ta. Lời nói hồn nhiên của nó vô tình tạo tác động lớn đến chúng ta.
Hai chữ “nương nương” như một tảng đá thật lớn nện vào ngực, khiến ta trong nhất thời không thể hô hấp.
Trong đầu ta là một mảnh hỗn loạn, mờ mịt nhìn Tề Nghiêm, lại nhìn sang Tiểu Vũ, chuyện mà cho tới nay bị ta cố ý hoặc vô tình không để ý, rốt cục cũng không thể trốn tránh được nữa.
Một người không thể nào là do trời sinh địa dưỡng, từ tảng đá chui ra. Cho dù Tề Nghiêm có vĩ đại thế nào, kiệt xuất thế nào, lại nổi bật bất phàm ra sao, hắn cũng không có biện pháp… tự mình sinh hạ Tiểu Vũ.
Cho dù chưa từng xuất hiện, cũng không có người nhắc tới, thậm chí ở cả Tề phủ đều không có một chút dấu vết nào về sự tồn tại của nàng, nhưng mà nhất định vẫn có 1 nữ nhân như vậy, vì Tề Nghiêm vất vả hoài thai 10 tháng, chịu đừng đủ mọi đau khổ, cuối cùng sinh hạ Tiểu Vũ.
Nói cách khác, cho dù lời ngon tiếng ngọt của Tề Nghiêm có thể đả động ta thế nào, có 1 sự thật không thể không nhìn thẳng vào: Tiểu Vũ, vừa vặn là chứng cớ lớn nhất việc Tề Nghiêm phản bội lời nói “12 năm yêu say đắm” của hắn.
Tưởng tượng đến đây, ngực đột nhiên băn khoăn đau nhói, khiến cho ta không chút nghĩ ngợi liền thốt ra: “Đúng rồi, Tề công tử, ta chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-thu-phien-ki/2344018/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.