Trong đại sảnh đột nhiên lặng ngắt như tờ, giống như bị tiên nhân thi triển định thân chú, vô luận là mẫu thân và Tề Nghiêm đang bận bịu liên hệ cảm tình, hay là các tỷ tỷ đang khe khẽ thảo luận đến quên trời quên đất, thậm chí ngay cả bọn nha hoàn đi theo bên hầu hạ cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối, vô số ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía ta, làm cho ta trong nhất thời bị nhìn đến khiếp vía, thầm tức giận bản thân luôn nói nhanh hơn nghĩ.
Đang lúc ta vắt hết óc chuẩn bị nói vài câu giải quyết một chút tình cảnh trước mắt, lão thần tiên nhàm chán nào đó trên chín tầng trời đột nhiên vô lại búng tay “ba” một tiếng, chú ngữ giải trừ, trong sảnh lại nhanh chóng khôi phục cảnh tượng náo nhiệt hài hòa, mẫu thân cùng Tề Nghiêm tiếp tục gian thương trao đổi, các tỷ tỷ lại xì xầm bàn tán chuyện gì đó rất đáng ngờ, ngay cả bọn nha hoàn cũng đều thấp mi thuận mắt, tựa như vừa nãy chưa từng phát sinh chuyện gì, ngay cả chính bản thân ta cũng hoài nghi vừa rồi ta căn bản chưa từng mở miệng. Cảm giác bị người ta xem nhẹ như thế khiến cho lòng ta nổi lửa, ta rời khỏi cái ôm của phụ thân, giận dữ hét: “Ta nói ta không lấy chồng!”
Lần này cuối cùng cũng có người để ý tới ta, tam tỷ trợn tròn mắt hạnh, hai mắt phát sáng như sắp phun ra lửa: “Ngươi vì sao lại không lấy chồng?!!!”
“Ta vì sao nhất định phải lấy?!!!!” thua người không thua trận, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-thu-phien-ki/2343993/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.