Từ sau khi con gái nhỏ nhất xuất giá, đã một thời gian rất lâu Hàn phủ không tổ chức hỉ sự hôm nay bỗng giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi thường. Thương nhân quý trụ, giang hồ hào khách từ bốn phương tám hướng tập họp về, đều chỉ vì chúc mừng đại thọ năm mươi của lão gia Hàn phủ Hàn Nho. Hàn gia tuy không phải hào môn, thái độ làm người của Hàn Nho lại rất được mọi người khen ngợi, chỉ cần nhìn vào khách khứa, cũng liền biết được thiện duyên của họ.
So với sự huyên náo phi thường yến tiệc linh đình ở tiền thính, hậu viện bởi vì tất cả hạ nhân đều tất bật làm việc ở tiền thính mà có vẻ lãnh lãnh thanh thanh, không có nhân khi.
Mà trong phòng ngủ ở nơi hẻo lánh nhất của hậu viện, lại đột nhiên truyền ra một thanh âm cực không hài hòa với không khí ngày lành này.
“Cứu…. mạng…. a….., cứu….. mạng…. a….” giọng nói khàn khàn bởi vì kêu gào quá mức mà thành, đã có vẻ hữu khí vô lực nhưng vẫn không ngừng kêu cứu. “Tề…… Nghiêm….., ngươi nếu….. không đến….. cứu ta, ta sẽ….. bị người….. tra tấn……. đến chết.”
Nến đỏ điểm điểm, huân hương lượn lờ. Trong phòng màn gấm chăn thêu, châu liêm nghuyễn trướng.
Chỉ tiếc người nằm ở trên giường lại không hề có nửa điểm thoải mái, khuôn mặt đáng yêu thanh tú tràn ngập phẫn nộ cùng bất đắc dĩ. Thân thể vốn bị chăn thêu bao lấy bởi vì hắn giãy dụa đã trượt xuống ngang eo, lộ ra khuôn ngực trắng nõn, hơn nữa mơ hồ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-thu-phien-ki/2343979/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.