"Ta tới hay không, liên quan gì đến muội?"
Trong lòng đang nghĩ, lại nghe một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo truyền vào trong tai. Vừa nhấc đầu, liền thấy Hoàng Phủ Nam Ninh không lưu tình chút nào đem cô gái từ bên người mình đẩy ra.
Chậc chậc, quả nhiên là gã heo đất không biết thương hương tiếc ngọc.
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái lập tức suy sụp, dùng sức dậm chân. "Tứ biểu ca!"
"Ninh nhi!"
Lúc này, Vương Thái Hậu vẫn nhắm mắt dưỡng thần mới giống như sống lại, lập tức ngồi dậy, trầm giọng quát khẽ.
Hoàng Phủ Nam Ninh nhanh chóng xoay người đi qua: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu."
Bộ Nhu Nhi cũng bước lên phía trước nhún người: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu, thỉnh an Hoàng Thượng."
"Ừ." Từ chối cho ý kiến, gật đầu, ánh mắt đảo qua trên thân thể của nàng, ngay cả một giây cũng không dừng lại, Vương Thái Hậu liền lại đem ánh mắt chú mục trên người con mình, "Con sao lại hung dữ với Tuyết Y như vậy?"
"Nàng cuốn lấy làm phiền nhi thần." Khóe miệng nhếch lên, không chút để ý trách cứ của mẫu thân, Hoàng Phủ Nam Ninh nhàn nhạt nói.
"Ô..."
Nghe nói như thế, gương mặt cô gái lập tức trắng bệch, nức nở một tiếng, xoay ngược lại chui đầu vào trong ngực Vương Thái Hậu. "Cô cô, tứ biểu ca chê con phiền! Ô ô ô..."
"Ninh nhi!" Nghe vậy, sắc mặt Vương Thái Hậu cũng trầm hẳn xuống, vội vàng khẽ quát một tiếng, nhanh tay vỗ vỗ lưng cháu gái, thanh âm lập tức nhu hòa kỳ cục, "Tuyết Y ngoan, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/61914/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.