Thân hình nho nhỏ này, cảm giác đụng vào rất mềm mại, mùi thân thể thơm thoang thoảng, không có chỗ nào trên người nàng mà hắn không thích. Hắn cũng đã lâu không có chạm qua. Lần nữa cảm nhận được nàng chân chân thật thật tồn tại, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên cảm động đến muốn khóc.
Một giây sau, hắn liền đem nàng ôm vào trong ngực, cảm thụ nàng thật tốt.
Nhưng mà, lúc hắn nghĩ định làm vậy, bả vai Hạ Mộng liền hất lên, lại đem hắn vứt qua một bên.
Hoàng Phủ Nam Ninh ngây ngẩn cả người. "Tiểu bạch thỏ..."
"Chớ lộn xộn, Duệ nhi mới vừa ngủ. Nếu đánh thức nó, nó sẽ lại khóc lớn."
Đứa nhỏ này tính tình xấu cực kỳ, mỗi lần chỉ cần ăn chưa no, lúc đói bụng, ngủ không đủ, hoặc là ai dám trêu chọc nó, hay chỉ là tâm tình không tốt, bé con này liền khóc cho ngươi nghe. Phải dụ dỗ thật lâu mới nín.
Nghe nàng nhắc tới hài tử, Hoàng Phủ Nam Ninh mới chú ý tới tiểu hài tử trong ngực nàng. Dừng lại một chút, một cỗ tức giận trong lòng lại trào lên.
"Nó sao cũng ở đây?"
"Con của ta, vì cái gì không nên ở chỗ này!" Hạ Mộng hừ lạnh.
Hoàng Phủ Nam Ninh dừng lại. "Tiểu bạch thỏ, bây giờ không cần để ý đến nó, hiện tại, ta chỉ muốn cùng nàng thôi."
"Nhưng mà ta không muốn cùng chàng." Hạ Mộng lạnh nhạt cự tuyệt, "Hơn nữa, nếu như cho cha biết rõ ta nói chuyện với chàng, cha nhất định sẽ tức giận. Hôm nay trước lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046584/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.