Nóng lòng trở về.
Vì xe ngựa lảo đảo, bọn họ đi hơn nửa tháng mới về đến Phượng Tường vương triều.
Bước chân lên địa bàn quen thuộc, nghe được mùi vị quen thuộc, Hạ Mộng trong nháy mắt cảm thấy một loại hạnh phúc xuất hiện vây quanh. Từ trong đáy lòng hiện lên một loại cảm xúc như là lòng trung thành. Hiện tại, nàng —— không biết từ lúc nào bắt đầu chân chân chính chính đem nơi này trở thành nhà của mình, sẽ không bao giờ muốn rời đi nữa.
Quay đầu lại, hướng Hoàng Phủ Nam Ninh, khẽ mỉm cười.
Chú ý tới ánh mắt của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng trở về quay đầu, hai người bèn nhìn nhau cười.
Mặc dù không dùng bất kỳ ngôn ngữ nào, nhưng tất cả đều không cần nói.
Thở dài ——
Xe ngựa chợt dừng lại, bên ngoài truyền đến thanh âm của phu xe: "Vương gia, đã đến."
Đến, Phượng Tường vương triều, Minh vương phủ.
"Tiểu bạch thỏ, chúng ta đã về đến nhà."
Ngẩng lên khuôn mặt tươi cười, Hoàng Phủ Nam Ninh nhẹ giọng nói.
Hạ Mộng gật đầu. "Đúng vậy, về đến rồi."
"Trở về nhà thôi!" Hoàng Phủ Nam Ninh lại nói.
Hạ Mộng tròng mắt. "Tất cả nghe Vương gia."
Hoàng Phủ Nam Ninh liền dẫn đầu đứng dậy, rèm xe vén lên.
"Vương gia, Vương phi, công chúa."
Đi xuống xe ngựa, vừa nhìn là nhận ra Lý Như Phong.
Ba tháng không thấy, hắn tựa hồ không có thay đổi gì. Ngũ quan vẫn như cũ như miêu như vẽ, vẻ đẹp thoát tục không thuộc cõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046486/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.