Chờ Thái Tử Phi ở nội điện thay xong quần áo, thời gian đã là một ly trà.
Thấy nàng dưới sự dẫn đường ở cung nữ đi ra, Tần quý phi liên tục không ngừng nghênh đón. "Ha ha, không nghĩ tới bộ quần áo của ta, ngươi liền mặc đẹp đến như vậy, quả thật giống như là vì ngươi tạo thành. Đã như vậy, ngươi mặc trở về đi, không cần trả lại, đây là ta bồi thường vì đã để cho ngươi bị hoảng sợ."
Nghe lời ấy, Thái Tử phi ánh mắt tối sầm lại, nhưng lập tức mặt đầy nụ cười: "Vậy thì đa tạ Tần quý phi rồi."
"Ha ha, không có việc gì, cũng chỉ là một bộ y phục mà thôi." Khoát khoát tay, Tần quý phi biểu hiện hết sức độ lượng.
Thái Tử phi lại lặng lẽ bĩu môi, liền vội vàng quay đầu nhìn về phía Hạ Mộng: "Minh vương phi, người ra ngoài đã lâu rồi, chỉ sợ Minh vương gia cũng chờ tới sốt ruột rồi đấy? —— người không phải đã nói là muốn chúng ta cùng nhau đi ra ngoài sao?"
"Ừ, xác thực." Hạ Mộng vội vàng gật đầu, liền mang Nam Vân công chúa đứng dậy đối với Tần quý phi hành lễ, "Quý Phi nương nương, thời gian không sớm nữa, ta cũng nên trở về dịch quán rồi."
"Các ngươi muốn cùng đi sao?" Nghe lời ấy, Tần quý phi trên mặt liền mang theo nhất mạt khiếp sợ.
Thái Tử phi vội vàng mỉm cười: "Đúng vậy! Ta nghe nói, thời điểm Minh vương phi bọn họ đến đây cũng không ngồi xe ngựa của mình, vừa lúc ta ngồi xe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046472/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.