Bị giam tại dịch quán trong nhiều ngày như vậy, thật vất vã đi ra khỏi chỗ này. Đương hít thở không khí mát mẻ sau khi ra ngoài, Hạ Mộng thở dài một hơi, thần kinh khẩn trương buông lỏng một chút.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn kiên trì nguyên tắc cùng nàng cùng tiến cùng xuất, thậm chí ngay cả ngựa cũng không cưỡi, biến thành cùng nàng ngồi chung xe ngựa. Mà Lý Như Phong, hắn cũng mặt dày mày dạn bu theo, phải cứ cùng bọn họ cùng nhau hành động.
Là sợ nàng đoạt đi bằng hữu tốt của hắn sao? Hạ Mộng rất ác nghĩ tới.
" Vương phi."
Được rồi! Có lẽ là ánh mắt liếc trộm bọn họ có điểm thật là tà ác, nàng bị bắt gặp hết.
Lập tức ngẩng mặt, Hạ Mộng nhìn sang: " Tướng gia, làm sao vậy?"
" Vương phi, những ngày qua, ta có hỏi một chút tên quan đảm nhiệm điển tịch những năm này, trong đó có mười hai vị đại nhân họ Hạ. Nhưng là, trong đó không có một vị nào có thể có thân phận phù hợp với người bây giờ."
" Phải không?" Sớm biết rằng hắn sẽ từ chỗ này ra tay. Hạ Mộng cười nhạt một tiếng, " Ta chưa bao giờ nói qua gia phụ xuất thân làm "
Lý Như Phong trong một lúc như đớ lưỡi.
Rất tốt. Nữ nhân này, nàng lại thành công thắng hắn một lần.
" Như vậy, xin hỏi vương phi gia phụ ngài làm gì và xuất thân từ đâu?"
Muốn biết sao? Hạ Mộng lạnh nhạt nhìn xem hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046336/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.