Đau quá.
Đây là cảm giác duy nhất sau khi Hạ mộng tỉnh lại
Nhức đầu, cổ cũng đau nhức, giống như bị người ta hành hung qua. Nhất là cổ, là có người cầm lấy một cây gậy vung đánh nàng sao?
Nháy mắt mấy cái, cảm thấy ánh sáng mặt trời tựa hồ chói mắt đến quá phận, nhịn không được đóng chặt con mắt, nhướng mày: những việc kia không phải nàng đã dặn mấy nha đầu kia rồi sao? Nàng đã sớm nói với các nha đầu rằng, nàng không thích buổi sáng bị ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt nàng khiến nàng tỉnh, không cho phép làm cho giường của nàng nhắm ngay cửa phòng và cửa sổ cùng phương hướng à? Hiện tại các nàng như thế nào... Không đúng?
Nhìn khắp bốn phía, một loại dự cảm xấu ập vào lòng: Hoa Điêu bệ cửa sổ, hồng Mộc gia cụ, còn có giường lớn dưới thân cổ kính khắc hoa, cùng với trước giường theo gió màn lụa màu trắng vũ động...bài trí xa lạ, hoàn cảnh xa lạ, nơi này không phải là gian phòng của nàng?
Đây là nơi nào?
Trong nội tâm không khỏi dâng lên từng đợt sợ hãi.
Vội vàng ngồi dậy. Nhưng là - -
"A?"
Lập tức, gáy truyền đến cảm giác đau đớn xé rách một hồi, làm cho nàng nhịn không được hô nhỏ một tiếng, vô lực tê liệt ngã xuống giường. Hoàn hảo đệm giường dày đặc mềm mại, nàng chỉ là ở phía trên bật lên vài cái, không có đụng đau chính mình.
Lập tức, tiếng bước chân dồn dập đánh tới
"Tiểu thư?"
Xuất hiện ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046321/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.