Nhìn thấy hai người kia tại trước mắt của mình không do dự rời đi, Lí Như Phong chỉ có thể vô lực thở dài một tiếng, trên mặt lại hiện lên một chút nhợt nhạt ý cười —— "Còn không thừa nhận ngươi đối với nàng là rất để ý. Hiện tại ngươi đã muốn bắt đầu ghen tuôn?"
Hơn nữa lại là ăn dấm chua của muội muội mình?
Nghĩ đến đây, nhịn không được mà cười. Mà sau khi cười xong, hắn lại chậm rãi nhíu mày, thấp giọng nói ra một câu: "Bộ Nhu Nhi, nữ nhân này, quả thực là không đơn giản."
== ta là bá vương long ghen điểu đường ranh giới ==
"Vương gia? Vương gia? Vương —— "
“Phanh?”
Cắt ngang tiếng kêu của Bộ Nhu Nhi là tiếng đập của cánh cửa phòng.
"Tiểu bạch thỏ?"
Rốt cục cũng buông tay nàng ra, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu lại quát khẽ.
Bộ Nhu Nhi thân thể run lên."Vương gia?"
"Nàng... Tiểu bạch thỏ?"
Bên trong ê ẩm không thoải mái, cả người đều không thích hợp. Nhưng mà không biết vì sao, Hoàng Phủ Nam Ninh cảm thấy mình đầy tức giận nhưng khi đối diện khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, như thế nào cũng không phát tiết ra được? Vì thế, hắn chỉ có thể nhéo lấy cằm của nàng, cắn răng quát khẽ.
"Vương gia, đau?"
Lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại, Bộ Nhu Nhi thấp giọng kêu lên
Đây là thật sự đau mà kêu lên. Nam nhân này, mười năm như một không biết ngày nào mới có thể biết thương hoa tiếc ngọc. Mỗi khi đối đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046251/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.