Chương trước
Chương sau
Đều là nữ nhân thôi, tám chuyện là sở thích của mọi nữ nhân trong thiên hạ. Mông vừa mới chạm vào ghế, cũng đã có người bắt đầu lên tiếng, tiện đà một người khác hát đệm, từ chuyện dài đến câu chuyện ngắn, ngươi liếc mắt một cái ta thêm thắt một lời, tán gẫu rất vui. Nhưng mà, vui là bọn họ, Bộ Nhu Nhi cái gì cũng đều không nói. Thậm chí, nàng hoàn toàn không chen được vào lời nói của các nàng, bởi vì đối tượng để những người này bà tán đều là trọng thần trong triều, mà những trọng thần này, nàng ít quan tâm đến. 

Vì thế, rõ ràng cái gì cũng không nói, Bộ Nhu Nhi chỉ mỉm cười, nghe các nàng xả, thuận tiện ở trong lòng cảm khái một câu —— quả nhiên, dù cổ đại hayhiện đại, nhà bình thường gia hay hậu duệ quý tộc, tính hóng chuyện của nữ nhân đều giống nhau. Hơn nữa, loại chuyện để bàn tán trong những chốn hào môn thế này, nghe qua còn có vài phần thú vị khác thường? Nếu mọi chuyện vẫn suôn sẽ như thế này, thì hôm nay thật đáng buồn chán.Nhưng mà, thực hiển nhiên, làm gì có chuyện đó xảy ra, các nàng ta đương nhiên sẽ tìm đủ mọi biện pháp để lôi kéo nàng ra ngoài, mấy nữ nhân này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng. 

Líu ríu một hồi lâu, đem không khí hồ hởi vui vẻ, Tam Vương phi dẫn đầu quay đầu: "Ai nha, tứ muội, sao lại chỉ có chúng ta nói nhiều như vậy, muội lại một câu cũng chưa nói?" 

Bộ Nhu Nhi cười khẽ: "Muội vừa mới gả lại đây, đối với chuyện của hoàng tộc thậm chí các nhà quyền quý, đều không rõ ràng lắm, nên chỉ lắng tai nghe các tỷ nói, tăng thêm một chút kiến thức." 

"A, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên, xuất thân của tứ muội... Ha ha, không giống chúng ta mà." Làm như chợt hiểu, Ngũ Vương phi gật đầu nói. 

Bộ Nhu Nhi vẫn là cười ôn nhu, sắc mặt không một chút biến đổi. 

Thấy nàng như thế, mọi người lại có vài phần hưng trí. 

"Tứ muội à?" Đợi một chút, Nhị Vương phi lại xuất mã 

Bộ Nhu Nhi lập tức mỉm cười xem qua đi: "Nhị tỷ, có chuyện gì?" 

"Muội... Có thể cùng chúng ta nói chuyện của muội cùng Tứ đệ?" Chậm rãi uống xong một hớp trà, Nhị Vương phi giống như lơ đãng hỏi. 

Lời vừa nói ra, tất cả các nữ nhân còn lại đều chấn động tinh thần. Hai mắt như rađa bắn phá đến trên thân thể của nàng, một đám cũng đều vểnh tai, hết sức chuyên chú nghe tin tức từ nàng. 

Muốn nghe sao? Bộ Nhu Nhi cười ngượng ngùng, cúi đầu: "Cũng không có gì hay để nói, không phải giống các tỷ sao?" 

"Ai nha, các ngươi vợ chồng mới cưới, thành hôn mới một tháng, nên có chút chuyện gì đó mới đúng nha?" Bên cạnh, Lục Vương phi đã muốn nhịn không được, đặt tay lên tay nàng, "Tứ hoàng tẩu, tẩu nói một chút đi? Chúng tôi đều đang rất thắc mắc, rốt cuộc tứ hoàng huynh khi cùng tẩu ở chung như thế nào?" 

Kỳ thật, các ngươi tò mò là hắn làm nhục ta như thế nào thì đúng hơn? 

Trong lòng cười lạnh, Bộ Nhu Nhi ngoài mặt lại trả lời: "Kỳ thật cũng không có gì. Vương gia bề bộn nhiều việc, sáng sớm liền vào triều, hạ triều trở về nghỉ ngơi một chút, lại thường xuyên nói chuyện cùng với Lí tướng gia, có lúc là tướng gia lại đây tìm chàng, có lúc là chàng đi tìm tướng gia, hai người thích ở chung với nhau, ta không tiện quấy rầy. Cho nên, suốt ngày, ta gần như đều không gặp được chàng." 

Cho nên, thật có lỗi, làm các ngươi thất vọng rồi. Nàng cơ hồ là thực xuôi gió xuôi nước sống đến hiện tại. 

Vì thế, mọi người thật sự thất vọng rồi. 

"Chẳng lẽ, buổi tối vương gia cùng không cùng muội trò chuyện cái gì sao?" 

Bộ Nhu Nhi tiếp tục lắc đầu: "Vương gia có chỗ ở, muội không dám quấy rầy." 

"Cái gì??" Nghe vậy, mọi người đều kinh ngạc. 

"Tứ hoàng tẩu, đừng nói với ta, cho tới bây giờ, tẩu và tứ hoàng huynh vẫn không chung phòng?" 

Bộ Nhu Nhi vội vàng thấp đầu, nhẹ nhàng gật đầu. 

"Trời!" 

Lập tức, liên tiếp hô cùng vang lên. Trong đó bao hàm cảm xúc, là vui sướng khi người gặp họa có vẻ là nhiều. 

Nhưng mà, tốt xấu đều là luyện công phu, trên mặt mọi người đều vẫn mang theo sự đồng tình sâu sắc, trong đó đặc biệt là nhị Vương phi: "Sao lại có thể như vậy? Đã kết hôn hai tháng, sao các ngươi lại... Sao lại còn phân phòng ngủ? Tứ hoàng đệ không có ý định muốn ôm con?" 

Hẳn là không muốn đúng không? Hắn muốn nhất là ôm Lí tướng gia. Bộ Nhu Nhi thầm nghĩ ở trong lòng. 

"Aizzzz!!!" Những người khác cũng đều thở dài. 

"Không biết tứ hoàng huynh nghĩ như thế nào. Trước kia, Hoàng Thượng ban cho hắn hai mỹ nhân trẻ tuổi nhưng hắn không cần, hiện tại, chính huynh ấy chọn lựa Vương phi, lẽ nào huynh ấy vẫn không cần? Huynh ấy rốt cuộc như thế nào? Chẳng lẽ nói, huynh ấy không gặp được ai vừa lòng đẹp ý sao?" 

"Bát muội!" Lập tức, mặt Tam Vương phi trầm xuống, giống như tức giận quát khẽ 

"Ai nha?" Lập tức như là phát giác mình nói sai rồi, bát Vương phi vội vàng che miệng lại, "Tứ hoàng tẩu, thực xin lỗi, ta chỉ thuận miệng nói, tẩu đừng bao giờ để trong lòng!” 

"Ha ha, đúng vậy! Nếu Tứ đệ tự mình chọn muội, kia đã nói lên đệ ấy chính là coi trọng muội, thế nào còn có cái gì khác? Hiện tại, đệ ấy nói không chừng là vì có nguyên nhân khác đi!" Nhanh chóng cũng bật cười, nhị Vương tựa hồ là ý có điều chỉ nói. 

Xác thực, là nguyên nhân của hắn, nhưng mà thực sự kỳ lạ. Bộ Nhu Nhi cười nhạt: "Vô phương. Ta cùng với Vương gia chưa từng cùng phòng, việc này nói ra, mọi người khó tránh khỏi kinh ngạc." 

Ai? 

Nói đến nói đi, từng người từng người một đều đâm vào chỗ đau của nàng, nhưng nàng chính là có bản lĩnh không quan tâm hơn thua, từ đầu tới đuôi dùng một biểu tình đến đối phó các nàng. Và cứ thế, hơn nửa ngày, nàng không mệt mỏi, nhưng mấy vị còn lại cũng đã mệt mỏi. 

"Ai, sắp vào hạ rồi, nóng chết người?" Vô lực thở dài, Lục Vương phi huy động phất phất khăn tay kiếm chút gió. Vốn đã nóng, hôm nay còn tự tìm vài thứ buồn bực, nàng ta chịu sao đủ! 

"Lục muội, muội nóng lắm sao?" Nghe nói như thế, Bộ Nhu Nhi vội vàng ngẩng đầu hỏi. 

Lục Vương phi gật đầu."Đúng vậy? Mới đầu hạ, thời tiết cũng đã buồn thành như vậy, trong lòng đều nóng nực, mấy khối băng đặt trong phòng cũng đều đã tan hết. Thật không biết, qua thêm vài ngày, phải sống như thế nào đây?" 

"Đúng vậy đó?" Thân thể phúc hậu nhất, Nhị Vương phi vội vàng đồng tình, "Hàng năm cứ mỗi khi đến mùa hè thật khó chịu đựng. Mùa đông có thể mặc thêm vài món quần áo, còn mùa hè thì sao? Chỉ hận không thể lột xuống mấy lớp da!" 

Buổi nói chuyện, nói đến đây mọi người đều nở nụ cười. 

Vốn hạ quyết tâm là muốn kích thích Bộ Nhu Nhi, làm cho nàng biết chừng mực, cũng thuận tiện đòi lại chút mặt mũi ở Minh vương phủ lần đó Nhưng thấy nàng ôn nhu, nhu nhược, bộ dáng nhẫn nhục chịu đựng, như vậy mọi người khi dễ qua mấy lần, cũng hiểu được không có ý nghĩa, liền bỏ nàng qua một bên, bắt đầu tự tìm câu chuyện mà mình ưa thích bàn tán với nhau. 

Mà đề tài để bàn tán lần này, đương nhiên là oán thán mùa hè năm nay rồi. 

Mà nàng, chính là chờ đến lúc này 

Vội vàng ngước khuôn mặt tươi cười lên, Bộ Nhu Nhi ôn nhu nói: "Nếu cảm thấy nóng, vậy uống nước băng tan là được rồi?"

"A?" 

Đám nữ nhân đang bàn luận sôi nổi, bỗng sửng sốt. Vội vàng quay đầu nhìn nàng. Sau đó, Ngũ Vương phi xì một tiếng bật cười: "Tứ tẩu, tẩu thật đúng là cái gì cũng dám nói? Băng cứng như thế làm sao nuốt vào bụng? Tẩu không muốn sống nữa sao?" 

"Đúng vậy? Cái thứ lạnh lẽo như vậy, dùng để giải nóng còn tạm được. Ăn vào ư? mấy đứa nhóc nhà ta có len lén ăn một lần, sau đó liền ngã bệnh mấy ngày a?" Sau đó, Lục Vương phi cũng lắc đầu nói như thế. 

Tam Vương phi qui tắc lại lời nói thấm thía nói: "Tứ muội, chúng ta biết, từ nhỏ nhà ngươi nghèo, chỉ nghe nói qua loại này, chứ không biết cách dùng như thế nào, chúng ta sẽ không cười ngươi. Ngươi nhớ kỹ, về sau cũng không thể nói như vậy, bằng không sẽ làm mất mặt hoàng gia chúng ta!" 

"Không có đâu!" Bộ Nhu Nhi lại vội vàng lắc đầu, "Ta nói đều là sự thật!” 

Nói xong, quay đầu: "Tú nhi, đem đồ lên?" 

"Dạ!" Lập tức, Tú nhi tiến lên đây, cầm hộp trong tayđưa đến bàn đá. 

"Tứ muội, đây là cái gì?" Tuy rằng sớm thấy mang có mang đồ vật đến, nhưng chỉ liếc xong rồi bỏ qua, cho tới bây giờ, Nhị Vương phi mới thực tâm nhìn một chút. 

"Băng a?" Bộ Nhu Nhi cười, "Ta chuẩn bị, riêng mang đến cho mọi người ăn thử " 

Trời!? 

Lời vừa nói ra, trong đám người cơ hồ nổ tung, 

"Tứ muội, muội nói giỡn sao?" Ăn băng? Nàng thật đúng là tiểu nha đầu nhà nghèo chưa từng thấy đồ sang trọng mà! 

"Không có ạ?" Bộ Nhu Nhi lại lắc đầu, tự tay đem hộp thức ăn che lại, từ bên trong lấy ra một cái chén nhỏ bạch ngọc, "Đây là băng ta tự làm, mọi người nếm thử xem, ngon lắm đó!" 

"Đây là cái gì?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.