“Tất cả cút hết ra ngoài cho Bổn vương!”
Vừa vào trong phòng, đôi mắt tức giận của Hoàng Phủ Nam Ninh quét một lượt. Hắn cáu kỉnh đuổi tất cả hạ nhân ra khỏi phòng, rồi vung chân đá cho cánh cửa đóng sập lại, xong mới buông tay nàng ra.
“Tiểu bạch thỏ.” Âm thanh hơi khàn khàn gọi Bộ Nhu Nhi, làm tâm nàng sợ hãi muốn nhảy dựng lên. Trong đầu nàng đang không ngừng tự hỏi, rốt cuộc là tên này bị làm sao vậy, bị người ta chọc cho điên luôn rồi à. Mà cho dù có như thế thì cũng đâu đến mức này chứ, không phải tên này hắn chỉ thích nam nhân thôi sao… Bây giờ tại sao lại…
Mới thất thần có một chút, bả vai Bộ Nhu Nhi đã bị hai tay Hoàng Phủ Nam Ninh chế trụ, hắn dùng sức ép nàng dựa sắt vào cửa phòng.
Đôi mày nhíu lại, Bộ Nhu Nhi lộ vẻ đau đớn, khẽ kêu lên. “Vương gia, vai thiếp… đau!”
Hoàng phủ Nam Ninh coi như không nghe thấy gì, lại tăng thêm lực, ép nàng sát hơn, giọng khàn khàn khẽ gọi. “ Tiểu bạch thỏ.”
“Vương gia, thiếp đây.” Tròn mắt khó hiểu nhìn hắn, âm thanh phát ra từ đôi môi Bộ Nhu Nhi nhỏ xíu.
“Ngươi… thật đúng là lợi hại!” Đột ngột bật cười, sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên âm u.
Nhìn biểu hiện của hắn, tâm Bộ Nhu Nhi sợ muốn nẩy tưng tưng. “Vương gia… thiếp thân cái gì cũng chưa làm nha.”
“Chưa làm?” Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh. “Nếu cái gì cũng chưa làm, vậy vì sao tên họ Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046170/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.