- "Mẹ, lúc trước cha cầu hôn mẹ, mẹ có cảm giác như thế nào?". Lâm Mạn Ninh hỏi.
Cha Lâm nhìn cô:"Lúc đó mẹ con lạnh lùng lắm, nhìn chiếc nhẫn còn làm như không thấy, lúc đó cha buồn gần chết".
- "Lúc đó tôi mà nhận thì quá dễ dãi rồi, nhưng ông xem, con gái giờ chẳng giống tôi tí nào".
Lâm Mạn Ninh cười:"Mẹ, mẹ không thể tưởng tượng được lúc đó con bất ngờ đến nhường nào".
Mẹ Lâm lắc đầu.
Nhà hàng, Hắc Bạch Lam mang theo tâm trạng vui vẻ đi vào trong, theo sau là thư kí Lê.
- "Hắc tổng, hôm nay anh có chuyện gì vui sao?".
Hắc Bạch Lam quay lại nhìn cô:"Tôi biểu hiện rõ vậy sao?".
- "Quá rõ". Thư kí Lê nói.
Hắc Bạch Lam mỉm cười rồi bước vào trong phòng, ánh mắt anh nhìn thư kí Lê:"Sao đi đâu cũng gặp tên Hoắc Thuyến kia thế?".
Anh vẫn còn nhớ rõ lúc trước hắn có ý đồ với Mạn Ninh, tóm lại trước giờ anh toàn có thành kiến với hắn.
- "Hắc tổng, sao thế?". Lê Tiểu Du cũng không khác gì anh, sao lần nào cũng gặp lại hắn vậy.
- "Hắn được tính là tình địch của tôi, tên Hoắc Thuyến này có ý đồ với Mạn Ninh".
Đầu cô như có cái gì đó giáng xuống, thì ra "Mạn Ninh" mà hắn gọi vào đêm đó là cô ấy. Cô mím môi rồi cùng anh đi vào trong.
- "Chào các vị." Hắc Bạch Lam nói rồi ngồi xuống một chiếc ghế.
Thư kí Lê cúi đầu chào:"Chào các vị." Nói rồi cô ngồi xuống bên cạnh anh, ánh mắt vô tình quét qua người Hoắc Thuyến, cô giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752466/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.