Tối đến...
Hắc Bạch Lam về biệt thự thay quần áo rồi đi đến Lâm gia, trong lòng nóng như lửa đốt, cũng chẳng biết lí do vì sao mà cả ngày nay có chút bất an. Anh dừng xe trước cổng Lâm gia rồi trèo lên bức tường kia như lần trước.
Chân anh giữ thăng bằng ở bức tường rồi kéo cánh cửa sổ ra, chết tiệt, tại sao lại không mở được, thường ngày đều mở được mà. Anh dùng sức hơn, nhưng cũng chẳng ăn thau gì. Có lẽ cô đã khóa cửa rồi.
Hắc bạch Lam nhảy xuống, đi vào trong nhà, mẹ Lâm đang ở phòng khách xem lại chi tiết thông tin của anh, điểm cộng nhiều đấy, nhưng mà điểm trừ cũng chẳng thua kém gì. Bà vẫn là lo cho Mạn Ninh nhà mình.
- "Cháu chào cô." Hắc Bạch Lam cúi đầu chào bà.
Mẹ Lâm quay lại nhìn anh, cau mày:"Tiểu Lam đấy à? Ngồi xuống đây đi."
- "Cháu muốn lên nói chuyện với Mạn Ninh một chút." Anh nói, cả ngày không gặp bỗng thấy nhớ cô, cũng chẳng hiểu vật nhỏ này có sức hút như thế nào lại khiến anh ngày nhớ đêm mong như vậy.
Mẹ Lâm nói:"Cứ nói chuyện một lát đã, chuyện này liên quan đến đến con và Mạn Ninh đấy."
- "Chuyện gì thế ạ?" Hắc Bạch Lam hỏi, trên trán lấm tấm mồ hôi, chưa bao giờ anh cảm thấy đối mặt với mẹ cô mà căng thẳng như vậy.
Mẹ Lâm hỏi:"Con đã có vị hôn thê rồi sao?"
Hắc Bạch Lam cau mày, sao mẹ Lâm lại biết được chuyện này, Mạn Ninh đã biết chưa?
- "Suy nghĩ lâu như vậy, xem ra là đúng rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752445/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.