Sáng hôm sau...
Lâm Mạn Ninh thức dậy bên cạnh chỗ đã trống, cô vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng. Cha mẹ Lâm thấy cô liền cau mày đồng thanh hỏi.
- "Tiểu Lam đâu? Kêu nó xuống ăn sáng cùng chúng ta luôn."
Lâm Mạn Ninh hỏi lại:"Cha mẹ hỏi con, con biết hỏi ai? Chú ấy chắc đã rời đi từ sáng ròi."
Mẹ Lâm thất vọng nói:"Hả? Vậy mà ta đã sai người chuẩn bị bữa ăn cho Tiểu Lam, uổng quá, xem ra chúng ta không có duyên ăn sáng cùng Tiểu Lam rồi."
Lâm Mạn Ninh bĩu môi rồi ăn sáng, sau bữa sáng cô đến trường để bắt đầu bữa thi thứ hai. Lâm Mạn Ninh đi vào cạnh Tiểu Á.
- "Tiểu Ninh, hôm qua cậu làm được bài không? Tớ làm được nhưng lúc muốn chỉ cho cậu, phòng của cậu đã về cả rồi."
Lâm Mạn Ninh nói:"Giám thị coi thi hôm qua của tớ là Hắc biến thái đấy."
- "Thật sao? Có phải anh ấy vì cậu mà đến không?"
Lâm Mạn Ninh nhún vai, Tiểu Á nói:"Oa, Tiểu Ninh, tớ thật ghen tị với cậu đó, nhưng ngày trước cậu nói của anh ấy chỉ bằng que tăm, có phải quá tiếc không?"
Lâm Mạn Ninh vỗ trán, ngày truwosc nói đùa thôi mà cô bạn này vẫn tin đến ngày nay. Cô vỗ vai.
- "Thật ra không bé như que tăm đâu, cũng gọi là tạm được."
Tiểu Á gật đầu, lúc này tiếng chuông vang lên, tất cả vào phòng thi. Sau khi phát đề, Lâm Mạn Ninh lấy cây bút gải gải đầu mình, cái quái gì đây? Tối qua cô bị tên biến thái vờn một đêm, không học được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752437/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.