Hắc Bạch Lam thở dài:"Vật nhỏ, em cố chấp vậy sao?".
- "Phải, tôi cố chấp đấy, chú bị thần kinh sao? Mau thả tôi ra, tôi ghét chú".
Hắc Bạch Lam rút đầu dây, cởi trói cho Lâm Mạn Ninh, anh nói.
- "Tôi xin lỗi, chúng ta hòa nhé!".
Lâm Mạn Ninh đạp anh ra:"Cái tên khốn nạn này, hôm nay tôi sẽ cho chú biết Lâm Mạn Ninh tôi là người không dễ đụng".
Lâm Mạn Ninh ngồi lên người anh, hai tay bấu chặt vào hai bên ngực của Hắc Bạch Lam.
- "Biến thái, mù quáng, khốn nạn, vô liêm sĩ, chết đi, tôi cho chú chết".
Mỗi từ cô nói ra đều kèm theo lực rất mạnh.
- "A....đau quá....bảo bối, anh sai rồi...a" Hắc Bạch Lam nắm lấy cổ tay cô.
Lâm Mạn Ninh hất tay anh ra, bước xuống giường:"Hắc biến thái, đây là lần cuối chúng ta gặp mhau, tôi không thèm so đo chuyện này với chú nữa".
Hắc Bạch Lam vội bước xuống theo cô, ôm lấy cô.
- "Anh biết hết rồi, là anh sai, em nói đúng, là anh mù quáng, tha lỗi cho anh lần này, có được không?".
Lâm Mạn Ninh lạnh lùng trả lời:"Không thể".
- "Anh phải làm gì em mới đồng ý bỏ qua cho anh đây?".
Lâm Mạn Ninh khoanh tay:"Nếu trong ba tháng tới chú không đụng vào phụ nữ, tôi sẽ bỏ qua cho chú".
- "Ngay cả em luôn sao?".
Lâm Mạn Ninh hất cằm:"Sao hả? Trông tôi có chỗ nào không giống phụ nữ sao?".
Hắc Bạch Lam cau mày, ba tháng? Nhịn ba tháng có khi nào hỏng luôn không?
- "Thế nào? Không làm được sao?".
Hắc Bạch Lam nhếch môi:"Được, em nhớ lấy, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752430/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.