Xe dừng trước cổng biệt thự Hắc gia, Hắc Bạch Lam mở cửa bước xuống xe, anh đưa chìa khóa cho hai tên vệ sĩ rồi đi vào nhà.
- "Thiếu gia, cậu về rồi". Quản gia thấy anh thì cúi đầu chào hỏi.
Anh đi xuống bếp, mọi người đang ở bàn ăn đợi anh.
- "Tiểu Lam, con về rồi sao? Mau ngồi xuống đây đi, cả nhà đang đợi con đó". Mẹ kế thấy anh liền mỉm cười nói.
Ánh mắt anh quét qua người Trịnh Kiều Ân, cô thay đổi rồi, không còn là người con gái ngây thơ năm đó anh gặp, giờ đây cô trở thành một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng.
- "Mau ngồi xuống đi". Bố anh nhắc lại.
Anh cười lạnh rồi kéo ghế ngồi xuống, người giúp việc rót rượu ra bốn chiếc ly, bố anh nâng ly rượu của mình lên rồi nói.
- "Chúng ta cùng nâng ly cho bữa cơm gia đình đông đủ tất cả mọi người, Tiểu Ân nơi đất khách quê người mấy năm mới trở lại, giờ đã trở thành một người xinh đẹp giỏi giang".
Trịnh Kiều Ân mỉm cười e thẹn:"Bác nói quá lời rồi, cháu vẫn như xưa, không có gì thay đổi cả".
Giọng nói cô nghe nhẹ nhàng, như thể rất dễ tan vỡ.
Ba người cùng nâng ly lên, riêng anh vẫn ngồi yên. Ông Hắc thấy vậy liền cau mày.
- "Thái độ gì vậy? Lâu lắm rồi con bé mới trở về, đừng để không khí vui vẻ này vì con mà bị phá đi".
Hắc Bạch Lam nói với quản gia:"Đổi cho tôi ly nước lọc, lát tôi còn phải lái xe".
- "Hắc gia ta thiếu gì tài xế, con lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752422/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.