Anh một hơi uống hết nửa chai rượu, anh đã quá quen với việc này, không có gì đáng để anh tức giận nữa.
Đến tối, Hắc Bạch Lam rời khỏi công ty, anh nói với thư kí Lê.
- "Đến trường học của Lâm Mạn Ninh đi". Anh bỗng chốc rất nhớ đến gương mặt của cô, một cô gái hoạt bát xen chút bướng bỉnh và đặc biệt là xem nhẹ mọi chuyện.
Thư kí Lê nói:"Hắc tổng, giờ này kí túc xá đóng cửa rồi, ngài đến đó làm gì?".
- "Đến gặp cô ấy". Anh dựa đầu vào ghế nói.
Thư kí Lê khó hiểu nhưng vẫn lái xe đến đó, bên cạnh anh bao nhiêu năm cô nghĩ với tính cách của anh, mỗi lần gặp chuyện không vui đều gọi phụ nữ đến cùng vui đùa với mấy người đàn bà một trận, sao lần này lại kiên nhẫn đi tìm một cô bé cơ chứ!
Xe dừng trước cổng trường học, bảo vệ cầm một chiếc đèn pin đi ra gõ vào cửa xe.
- "Ai thế? Khuya rồi còn đến đây sao?".
Thư kí Lê hạ kính xe xuống, đưa bảo vệ một tấm danh thiếp. Bảo vệ đọc xong liền nói.
- "Thì ra là Hắc tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì mà đến vào lúc khuya vậy ạ?".
Thư kí Lê nói:"Hắc tổng của chúng tôi muốn gặp một nữ sinh tên Lâm Mạn Ninh, phiền ông giúp một chút".
- "Được, vậy ngài đợi tôi một lát nhé!".
Bảo vệ liền đi vào khu kí túc xã, lên tầng năm, phòng chín gõ cửa.
- "Bạn họ Lâm Mạn Ninh, có người gặp".
Im lặng...
- "Lâm Mạn Ninh, có người gặp".
Im lặng...
Bảo vệ cau mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat/1752413/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.