Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này bên ngoài cũng đã sáng trưng cả rồi, mặt trời đúng nghĩa là đã rọi tới mông rồi. Hạ Nhạc Nghi ôm lấy cái eo xấu số của mình chậm chậm ngồi dậy, cô không biết nếu cái dáng nằm hai chân trên giường nhưng đầu và người thì ở dưới đất này bị người làm trong nhà phát hiện ra thì cô phải trốn thế nào mới có thể không cần xấu hổ.
Hạ Nhạc Nghi ngồi dậy, cô đi đến bên cạnh cửa tủ quần áo của bản thân lấy ra một bộ đồ sau đó là đi vào nhà vệ sinh thay ra, mỗi bước đi của cô lúc này vì phải chịu cơn đau từ eo mà làm cho cả người cũng trở nên di chuyển khó khăn.
Hạ Nhạc Nghi sau khi từ phòng tắm đi ra khỏi phòng thì lại bắt gặp một cảnh tượng kỳ thực đúng là hiếm có trong nhân gian.
Mạc Hàn Vũ ba chồng cô, và Mạc Hàn Lâm đã về nhà từ lúc nào rồi, bọn họ còn đang ngồi ở nhà ăn để ăn sáng cùng với mẹ Mạc. Mẹ Mạc vui vẻ hơn thường ngày rất nhiều, bà sau khi nhìn thấy Hạ Nhạc Nghi đang từ ngoài bước vào liền vui mừng mà kéo ghế cho cô.
"Tiểu Nhạc đến rồi, nhanh lại đây ăn sáng." Mạc Phu Nhân nhìn thấy Hạ Nhạc Nghi thì lòng mừng rỡ liền chạy đến cửa phòng ăn mang cô đến chỗ ngồi thông thường, nhưng hôm nay có chút khác.
Từ sớm, Mạc Hàn Lâm và Mạc Hàn Vũ ông ấy đã quay về nhà, bà lúc sáng nhìn thấy bên cạnh có người, lại còn tưởng là bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-cua-mac-han-lam/437859/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.