Hạ Nhạc Nghi lấy hết can đảm của bản thân có được nắm lại bàn tay tạo thành nắm đấm, gõ nhẹ vào cửa phòng sách.
"Mạc Tổng..." Hạ Nhạc Nghi lấy hết dũng khí bình sinh mà gõ cửa phòng.
"Mạc Tổng...anh có ở trong không?" Đã là rất lâu rồi, nhưng cô vẫn còn chưa nghe thấy ở bên trong kia là có hay không có ai, một chút động tĩnh cũng không có.
"Mạc Tổng tôi là Hạ Nhạc Nhu...anh..." Hạ Nhạc Nghi đứng hồi lâu ở trước cửa phòng cũng không nhịn được nữa mà cầm lấy tay nắm cửa mở ra.
Nhưng chuyện là ở nơi này hiện tại, mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng, hầu hết đều là các vật dụng cần thiết cùng với sách, cuối cùng cũng chỉ có như vậy thôi, đồ vật thì vẫn còn ở đây, nhưng nói về người thì trống không, cái bóng ma cũng không có.
Hạ Nhạc Nghi hít một khí lành lạnh của căn phòng đã có một khoảng thời gian không có người này vào bụng, sau đó liền đóng lại cửa phòng rồi bước xuống nhà.
"Thiếu Phu Nhân, người dậy rồi." Vú Lâm đang lao dọn ở phòng khách thì thấy Hạ Nhạc Nghi từ trên đầu cầu thang đang bước xuống, bà nhìn thấy cô thì liền vui cười chào đón.
"Vú Lâm con muốn..." Hạ Nhạc Nghi nhìn xung quanh nhà, phòng khách hiện tại cũng chỉ có người làm với người làm, mẹ Mạc hằng ngày thường dậy sớm ăn bánh uống trà cũng không còn nhìn thấy nữa.
Hạ Nhạc Nghi cảm thấy khó hiểu liền muốn hỏi vú Lâm, trong cái căn nhà này chắc cũng chỉ có bà là có thể biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-cua-mac-han-lam/437853/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.