"Bệnh nhân của tôi tên Hạ Nhạc Nghi, hộ chiếu đến cả giấy tờ cũng không hề để cập đến Hạ Gia, chỉ có mẹ nhưng đã mất rồi." Lưu Bách nói một tràng từ đầu đến cuối đều là đang phân tích cho Mạc hàn Lâm thấy là Mạc Hàn Lâm anh nhất định là nhìn nhầm người rồi, nếu không phải là nhận nhầm thì chỉ còn có một cách nói khác mà thôi, đó chính là Hạ Nhạc Nghi kia lừa Mạc Hàn Lâm rồi.
"..."
Mạc Hàn Lâm cả đầu mù mịt, nghe không hiểu là Lưu Bách là đang muốn nói gì, rốt cuộc là trong lời nói kia của Lưu Bách có mấy phần là Mạc Hàn Lâm anh nhìn nhầm có bao nhiêu phần là Hạ Nhạc Nghi là đang lừa dối anh vậy.
Mạc Hàn Lâm vẫn còn đang trầm tư suy nghĩ lời nói kia của Lưu Bách thì bất ngờ chuông điện thoại của Mạc Hàn Lâm vang lên, âm thanh của tiếng chuông điện thoại trong đêm khuya làm cho Hạ Nhạc Nghi giật mình liền trở người.
Nhưng vẫn là Hạ Nhạc Nghi rất dễ ngủ, chỉ là một tiếng chuông điện thoại vốn là chẳng thể đánh thức được cô, Mạc Hàn Lâm bắt đầu khó chịu, anh cầm điện thoại trên tay lên bắt máy.
“Nói!" Mạc Hàn Lâm tay day day thái dương, sau đó là nói ra một chữ.
"Anh Hàn, lô hàng đó mất rồi!” Tên Phiên ở một bên nói với giọng điệu tiếc nuối nhưng có phần vội vàng, có thể là vì đang đợi thêm chỉ thị từ Mạc Hàn Lâm.
"Mẹ nó, mày trông coi kiểu gì vậy?" Mạc Hàn Lâm trước đó cũng không hỏi xem là tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-cua-mac-han-lam/437850/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.