” Tô Bạch Bạch , cha mẹ ngươi ở đâu?”. Tư Đồ Mặc ngồi chậm xuống lập tức hỏi.
” Phụ thân đến một nơi rất xa , cuối cùng mẫu thân muốn đi tìm phụthân, cũng đi rồi. Bạch Bạch đợi mà họ vẫn không có trở về …” Tô BạchBạch thì thào , nhàm chán véo tai con lợn.
Tư Đồ Mặc quay đầu lại nhìn bộ dạng đáng thương của Bạch Bạch ,tronglòng không khỏi trào ra loại tình cảm yêu thương. Nàng nhỏ như vậy màkhông có cha , không có mẹ…..
” Tô Bạch Bạch , ta muốn đi đại hội võ lâm , ngươi phải đi theo ta đấy?” Tư Đồ Mặc quyết định mang nàng đi theo.
Tô Bạch Bạch mắt to tròn :” đại hội võ lâm là gì?”
Nàng thực chưa từng nghe qua … một từ rất xa lạ.
Tư Đồ Mặc thật không biết nên giải thích như thế nào :” Tô Bạch Bạch , ngươi có thể lớn như vậy , thật không dễ dàng gì.” Cái gì nàng cũngkhông hiểu … Đơn thuần giống như trẻ con vừa mới sinh ra.
Thật hy vọng , nàng có thể vĩnh viễn giữ được cái tính thơ ngây của nàng.
” Tô Bạch Bạch , ta mang ngươi vào nhà trọ tắm rửa!” Nàng này bộ dáng thật bẩn.
Tô Bạch Bạch nhìn tay áo của mình , rất bẩn ! Nàng đem mặt sát gầncon lợn , cọ a a, đến tạn bụi, trên lông lợn cọ thành màu đen.
” A, cái mặt của tôi hoá ra lại bẩn như vậy.!”
Tư Đồ Mặc nhìn thấy Tô Bạch Bạch làm động tác đáng yêu , khoé miệng lộ ra một tia ôn nhu tươi cười.
Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-than-y/135985/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.