ASK: Đây là một câu chuyện cổ tích võng phối ngọt ngào, ngây thơ của thế giới khác.
ANS: Bạn nói đúng rồi.
**
Dựa vào lòng Kỳ Tu, nhiệt độ từ trên người anh truyền tới khiến Bạch Tiểu Vân cảm thấy rất ấm áp. Giờ khắc này, thậm chí cậu còn mong thời gian có thể dừng lại vĩnh viễn.
Trong đầu Bạch Tiểu Vân có một ý muốn sục sôi mãnh liệt, cậu rất muốn nói với Kỳ Tu…
“Kỳ Tu…” Bạch Tiểu Vân nhỏ giọng lên tiếng.
“Ừ.” Tiếng Kỳ Tu trả lời truyền đến.
Thanh âm của Kỳ Tu vẫn ôn hòa như vậy, khiến Bạch Tiểu Vân không kiềm chế được mà chìm đắm trong sự dịu dàng của anh…
Bạch Tiểu Vân rất muốn hỏi Kỳ Tu một câu, ở lại bên em có được không…
Kỳ Tu có đồng ý không?
Bạch Tiểu Vân không dám khẳng định.
Sau khi do dự một phen, cậu rời khỏi vòng tay của Kỳ Tu, lần đầu tiên dũng cảm nhìn thẳng vào ánh mắt của anh, nhìn gương mặt anh tuấn ấy. Bạch Tiểu Vân cười cười.
“Cảm ơn anh…”
Cuối cùng, cậu vẫn không dám nói ra. Kỳ Tu là một người dịu dàng đến thế, cậu sợ tất cả chỉ là sự thương hại của anh đối với cậu mà thôi.
“Ngày mai anh phải trở về rồi, đêm nay nghỉ ngơi sớm đi. Chuyện xảy ra hôm nay để cho anh chê cười rồi…” Bạch Tiểu Vân xoay người, rũ mắt xuống, che giấu sự mất mát trong tâm hồn. Đây rõ rang không phải những gì cậu muốn nói… Bạch Tiểu Vân, vì sao cậu không dũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-lien-dai-than-thuong-em/2178041/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.