ASK: Có phải Vân phi là người rất dịu dàng, ngoan ngoãn không ﹁_﹁ —- Fan.
ANS: Đương nhiên —- Kỳ Tu.
**
“Giờ anh đang đứng ở quảng trường trung tâm thành phố X. Anh bị mất ví tiền rồi, có thể tạm thời xin em thu nhận không?” Lúc này vị đại thần nào đó tự xưng mất ví tiền ra vẻ vô cùng bình tĩnh, dường như đang nói về chuyện người khác..
Bạch Tiểu Vân nhướng mày, cực kỳ kinh ngạc, “Cái gì? Anh… Anh… Anh chờ chút, tôi tới ngay!”
“Được, anh ngồi ngay dưới pho tượng kia chờ em. Em đừng vội, cứ từ từ cũng được.”
“Ừ ừ.” Bạch Tiểu Vân vội vàng cúp máy, cầm lấy quần áo cuống quít chạy ra ngoài.
Lúc này Nhóc Con lạch bạch chạy theo Bạch Tiểu Vân muốn ra bên ngoài, khi cậu đóng cửa suýt cút nữa đã kẹp nó ở khe cửa.
“Bốp” Cửa lớn bị khóa lại, Nhóc Con chưa kịp phanh, cả cái đầu đập vào cửa.
Nhóc Con lui về phía sau hai bước, nghiêng đầu ngồi xổm nhìn cánh cửa đóng chặt, vươn móng vuốt nho nhỏ muốn cào cào đầu mình, nhưng mà không cào được, nó không có cách nào ngoài kêu “gừ gừ” hai tiếng.
Chủ nhân, cậu vừa mới về lại muốn đi đâu ┭┮﹏┭┮
Khi Nhóc Con còn đang thương tâm vì chủ nhân không để ý đến nó, nào ngờ giây tiếp theo lại nghe thấy tiếng chìa khóa cắm vào cửa. Nhóc Con mừng rỡ đứng lên, quả nhiên thấy được bóng dáng chủ nhân. Hai cái chân ngắn ngủi của nó mau chóng chạy lại, chạy vòng vòng xung quanh chủ nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-lien-dai-than-thuong-em/2178029/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.