“Thảm rồi! Thảm rồi!” – Chính Nam ôm đầu khóc lóc: “Đi với cô vào hang cọp rồi, thảm rồi! Tôi muốn trở về! Nơi này đáng sợ a!”
Ầm! Ầm! Ầm!
Bỗng nhiên liên tiếp tiếng nổ vang lên, mặt đất cũng rung chuyển dữ dội.
“Bị tập kích, là người của Địa Long Đoàn!”
“Bảo vệ ông chủ! Bảo vệ ông chủ!”
“Cứu mạng! Aaaaa…”
…
Tiếng la hét khắp nơi, khói lửa ngập tràn.
Chính Nam lúc này đang được Hồng Hi ôm vào lòng, nấp sau một xe hàng.
“Mẹ nó chứ! Hoàng Long thằng điên kia còn dùng cả thuốc nổ.” – Hồng Hi cắn răng chửi bậy.
Chính Nam lúc nào còn lo được chửi hay không chửi, bởi vì trong lòng hắn cũng đang chửi đây.
"Không đen như vậy đâu, lần đầu ra ngoài làm nhiệm vụ đã gặp phải cảnh này!?" - Mặc dù được mỹ nữ ôm vào lòng nhưng Chính Nam lo cho cái mạng mình hơn: "Trốn ở đây không phải là cách, chỗ này trước sau cũng bị nổ nát a, không bị nổ chết cũng bị vùi chết."
Hồng Hi nhìn quanh, đây là giữa sườn núi, lấy đâu ra chỗ mà chạy chứ.
“Chạy lên!” – Chính Nam la lớn: “Bọn họ phục kích ở đây thì hẳn là phía dưới bị đoạn hậu rồi. Chạy lên mới có lối thoát.”
Hồng Hi gật đầu, cõng Chính Nam lên lưng rồi chạy thẳng lên trên đỉnh núi.
“Bẩm đoàn trưởng, Hồng Hi cõng theo một người thoát ra khỏi phạm vị thuốc nổ, đang chạy lên đỉnh núi.”
“Bẩm đoàn trưởng, Hồng Hi đã ra khỏi phạm vi thuốc nổ, đang tiến vào khu vực tiếp theo.”
…
“Haha, trò vui còn ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642730/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.