Nguyệt Vi lão tông chủ nhịn không được đi trước một bước chạy thẳng lên Khởi Nguyên chiến hạm rồi dùng thân pháp của mình đi dạo một vòng quanh thuyền.
Tốc độ kia để đám người nghẹn họng trân trối.
Chờ đến lúc bà trở lại thì cao tầng của Tà Nguyệt Tông và Akatsuki mọi người đã an vị trên đài cao, đệ tử Cửu Dương Các thì đứng bên dưới thành 12 hàng ngang đang nghe Chính Nam nói gì đó.
Nguyệt Nga tông chủ nhỏ giọng cằn nhằn: “Mẹ đi đâu giờ này mới trở lại, làm mọi người chờ mãi.”
Nguyệt Vi lão tông chủ ít thấy ngại ngùng, gãi đầu nói: “Mẹ đi… lạc. Nơi này thật cmn lớn, còn có thật nhiều phòng ở và kiến trúc cách ly. May mà mẹ dùng thần thức đánh dấu đường đi mới tìm được đường về, nếu không thật không còn mặt mũi nào tham gia chiến dịch lần này.”
Nguyệt Nga tông chủ không còn gì để nói với bà mẹ mấy trăm tuổi này của mình, đúng là già mà không nên nết, thật sự là xấu hổ!
...
“Cảm ơn mọi người!” - Chính Nam kết thúc bài phát biểu khích lệ sĩ khí của mình, nhận lại là một tràng pháo tay lớn của tất cả mọi người.
Hắn trở về ghế của mình bên cạnh Nguyệt Nga tông chủ, giọng đầy hài hước hỏi Nguyệt Vi lão tông chủ: “Đại tiểu thư, chuyến tham quan của ngài trên Khởi Nguyên chiến hạm của tôi như thế nào?”
Bị Chính Nam đào móc nhược điểm, Nguyệt Vi lão tông chủ lập tức phản kháng: “Không… thế nào. Nơi này cũng chẳng có gì đặc biệt, còn chưa lớn bằng… phòng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642703/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.