(Cảm tạ bạn #dio94 đã ủng hộ Nguyệt Phiếu!)
Buổi tối, tại bờ Hồ Tây.
"Akatsuki thật sự có thể bảo đảm an toàn cho chúng tôi và chữa khỏi bệnh cho Văn?" - Ngô Đức Chung hỏi lại một lần cuối cùng.
"Ngô đại nhân, câu trả lời tin chắc rằng ngài đã có, tại sao còn phải hỏi? Vả lại, ngoài tin chúng tôi thì ngài còn có thể tin ai, trông chờ vào ai nữa?"
Chính Nam một bộ ăn chắc Ngô Đức Chung, bởi vì hắn biết Ngô Đức Chung không thể không thỏa hiệp được nữa.
Quả cầu tuyết mà Phúc Đạt là người khởi xướng và Luyện Dược Sư công hội cùng Lý gia đẩy đã lăn tới mức khổng lồ, từ sáng ngày hôm nay cả bá tánh bình dân cũng đã tham gia vào.
Ngô gia hiện tại thịt, cá, trứng, mắm đều không mua được!
"Thế nhưng Ngô gia mấy trăm người..."
"Ngô đại nhân! Tôi không có trách nhiệm phải đảm bảo an toàn cho người khác ngoài ba cha con ngài, đó là lời tôi hứa với "tiểu Võ Thần". Và ngài nhớ kỹ, tôi hứa với hắn bởi vì hắn đưa cho tôi lợi ích đủ lớn chứ không phải là vì tôi sợ cái danh "tiểu Võ Thần" hay Thiên Đạo Tông phía sau hắn, cho nên ngài vẫn là tỉnh lại đi."
Ngô Đức Chung siết chặt nắm đấm, khuôn mặt nghẹn tới đỏ bừng nhưng cuối cùng chỉ có thể ủ dột gật đầu: "Như vậy... tôi đồng ý. Các người cứ theo đúng kế hoạch đã đề ra mà làm... Ngô gia chúng tôi... chịu thua!" - Nói, hắn theo đúng yêu cầu của Chính Nam trước đó đã nhắc qua, tự giao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642683/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.