Ngọc Ngân phú bà giọng kỳ quái: “Không phải cứ gọi Akatsuki cho tiện sao?”
Tú Anh phú bà không cho là đúng nói: “Như vậy quá không có sáng tạo, nên gọi là “Tu La chiến hạm” a, vừa khí phách, lại sát phạt.”
Chính Nam trắng Tú Anh phú bà một mắt: “Em chắc chắn cái tên này không phải đặt cho một mình em dùng?”
Nguyệt Vịnh cũng không chịu thua kém chen vô: “Nếu không gọi Nguyệt Thần chiến hạm, bây giờ đang trời đêm trăng sáng, chúng ta lại đang bay trên bầu trời…”
Chính Nam không chút do dự nói: “Loại!”
Lam Phụng: “Phi Phụng…” - “Loại!”
Vũ Vân: “Vân Vụ…” - “Loại!”
Vũ Tuyết phú bà nhìn không nổi nữa, buộc phải lên tiếng: “Mọi người đừng có chỉ nghĩ cho bản thân mình có được hay không? Chúng ta hôm nay lần đầu tiên sử dụng phi hành thuyền, lại là trận đánh lớn tạo danh tiếng. Tôi nghĩ nên gọi nó là “Khởi Nguyên chiến hạm”, mọi người thấy sao?”
Chính Nam ánh mắt tỏa sáng nói: “Khởi Nguyên, bắt đầu một kỷ nguyên mới, vì chúng ta định ra, do chúng ta làm chủ. Tốt, rất tốt, anh nghĩ anh đồng ý với cái tên này.”
Vũ Vân lập tức phát huy tỉ khống thuộc tính: “Đồng ý, tên hay a, nhiều ý nghĩa, quan trọng là do chị Tuyết đặt, tất nhiên là phải đồng ý.”
Ngọc Ngân phú bà cũng không chút do dự: “Nếu anh ấy đã đồng ý thì tôi đồng ý.”
Lam Phụng, Nguyệt Vịnh, Tú Anh phú bà nhìn nhau rồi thở dài gật đầu, bên phe kia có bốn phiếu thuận a, không thể làm gì hơn là phục tùng đa số.
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642611/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.