Mọi người đều bận rộn.
Trên bếp, một đầu heo rừng nướng đang nhỏ xuống từng giọt mỡ, theo đó là mùi thơm thấm người, đến mức hay ngại ngùng như Ngọc Giang đều nhịn không được nuốt nước miếng liên tục.
“Nam, tay nghề này cậu học ở đâu a, thơm như vậy. Cô nào lấy cậu có lộc ăn cả đời rồi.” - Thanh Sơn lại nuốt một ngụm nước miếng.
“Tạm được, haha, học nấu ăn cũng chính là vì thỏa mãn khẩu vị của một người thôi.” - Chính Nam cười nói, liếc mắt qua Gia Nguyệt phú bà, mọi người thấy màn này trong lòng hô to “thật luận loan cmnr”.
Gia Nguyệt phú và trong lòng ngọt a ngọt, đỏ mặt nghĩ: “Anh Nam học nấu ăn, lại học được tốt như vậy thì ra là vì mình a, đây là hướng mình tỏ tình sao? Hay lại là đảm bảo sau này ăn uống không lo? Mình hẳn là nên đồng ý a, dù sao sờ cũng sờ, hôn cũng hôn, chính mình cũng không gả ra ngoài được.”
Gia Nguyệt phú bà bên này YY, Thanh Vân Tông chúng đệ tử bên kia lau nước miếng, còn 10 hộ vệ khổ a, cả ngày lo lắng chạy theo Nhị tiểu thư, sợ lão Thanh Ngưu không vui tổn thương tới cô bé, ăn cũng chỉ là lương khô. Ngược lại mấy người tốt rồi, không cá nướng, thì heo quay, người so với người chênh lệch sao mà lớn.
Ban đêm, ăn uống no nê xong mọi người chia nhau ngủ, Gia Nguyệt phú bà nhất định phải trong lều ngủ cùng Chính Nam, làm một bầy chó độc thân bên ngoài sói tru liên tục “Tại sao mình không có anh/chị/em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642521/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.