- Đủ rồi, dừng lại đi.
Sau tiếng nói, một người nam nhân trung niên xuất hiện trên không trung. Cả người hắn được bao phủ bởi vô số ma khí, đang chậm rãi bước tới.
- Nơi này là địa bàn cuối cùng của Ma Tộc, các người mau rời đi thôi, để chúng ta được yên ổn đi.
Thiên Tà nhìn hắn một chút sau đó gật đầu, lôi kéo hai nữ quay lưng rời khỏi.
Nhìn theo bóng lưng ba người, Ma thụ không cam tâm, nói:
- Tại sao không giết bọn chúng, chúng đã biết nơi ở của chúng ta.
Người nam nhân trung niên từ từ biến mất, một thanh âm truyền tới trong tai Ma thụ.
- Không phải không muốn giết, mà là giết không nổi. Ngươi không nhìn ra sao.
Một bên khác, Lãnh Dao nghi ngờ hỏi:
- Người đó là Ma Tộc sao? Không phải đã bị diệt sạch rồi sao?
- Nếu như bọn chúng dễ dàng bị diệt như vậy thì vài vạn năm trước đã bị diệt rồi.
Thiên Tà rời khỏi cũng không phải là sợ hãi, chẳng qua hắn không muốn dây dưa với bọn Ma Tộc đó. Bọn chúng tồn tại như ánh sáng và bóng đêm, gần như không thể diệt sạch sẽ. Mỗi lần nghĩ đã diệt sạch bọn chúng, vài chục năm sau chúng sẽ lại xuất hiện ở một nơi nào đó. Như hình với bóng, chúng đã không động chạm đến mình thì tốt nhất mình cũng không nên đi trêu chọc chúng.
Lãnh Dao suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Có lên thông báo truyện này cho những người khác không? Để bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-liep-diem/2178157/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.