Hai người không biết đã đi bao lâu, đến một đầm lầy lớn, đi hơn một giờ trong đầm lầy, điều kỳ lạ là hơn một giờ này không thu hoạch được bất cứ một gốc Linh thảo nào, cũng không gặp bất kỳ yêu thú hay Ma tộc nào. Hai người cứ đi mãi đi mãi, Lãnh Dao bắt đầu mắng hắn xối xả.
- Lúc đầu đã nói, Công tử không nên đi đường này, người không nghe, bây giờ ngay cả một con yêu thú nhỏ cũng không có gặp được.
Thiên Tà cũng không trả lời nàng, con đường này là do mình chọn, giờ gì cũng không gặp, còn không đủ xấu hổ hay sao mà đòi cãi lại.
Lãnh Dao càm nhàm một mình suốt một đoạn đường dài, sau đó đòi nghỉ ngơi, len lén nhìn hắn một chút rồi chạy ra sau một thân cây to. Thiên Tà ánh mắt kỳ lạ nhìn bóng lưng nàng, với thính lực biến thái của hắn rất nhanh nghe thấy tiếng nước chảy sau gốc cây. Không nhịn được nở nụ cười dâm, ngồi xuống tảng đá bên cạnh bắt đầu yy trong đầu. Vài phút sau Lãnh Dao hấp tấp chạy về, thở hồng hộc nói:
- Công tử, phía...phía trước có... bảo...bối.
Thiên Tà mặt đầy nghi hoặc nhìn nàng, Lãnh Dao không đợi hắn nói gì, kéo tay hắn chạy mà mạch tới sau cây to, cánh tay chỉ chỉ.
Thiên Tà nhìn theo, miệng há lớn, hô hấp dồn dập, kinh ngạc kêu lên
- Nghịch Thiên quả.
Phía trước hơn mười mét, trong một đám bùn đen, một thân cây nhỏ mọc chui lên, thân cây cao tầm nửa mét, chính giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-liep-diem/2178144/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.