Sau khi Yến Thiếu Trăn trở về Bắc Kinh, Du Phong Thành chuyển vào ký túc của Trần Tĩnh.
Nửa năm trôi qua, trong ký túc xá của hắn rốt cục lại có dáng hình và thanh âm của một người khác ngoại trừ hắn, nhưng hắn biết đó không phải Bạch Tân Vũ.
Hắn trưởng thành từ cùng một đội với Trần Tĩnh, quan hệ của hai người vẫn rất thân thiết, song lúc mới đầu, Du Phong Thành lại rất ít khi nói chuyện, nhất là phàm khi Trần Tĩnh nhắc tới Bạch Tân Vũ, Du Phong Thành sẽ ngay lập tức lặng im.
Song dần dần, Du Phong Thành bắt đầu chủ động nhắc tới Bạch Tân Vũ, dù chỉ là cùng Trần Tĩnh tâm sự chuyện trước đây bọn họ ở trại tân binh hay trong đại đội cũ. Trần Tĩnh là người duy nhất trong Báo Tuyết có thể cùng hắn trò chuyện về Bạch Tân Vũ, hắn cần một người giúp hắn nhớ về Bạch Tân Vũ một cách tỉ mỉ, từng chút một, lúc đó trái tim băng hoại của hắn sẽ cảm nhận được một tia tình cảm ấm áp, dù chỉ là nghe được cái tên ấy vang lên trong màng nhĩ từ miệng một người khác. Hắn cần Trần Tĩnh thường xuyên nhắc nhở, rằng Bạch Tân Vũ không biến mất trong thế giới của hắn, bọn họ chỉ không ở cùng một chỗ mà thôi.
Một ngày, Du Phong Thành thấy Trần Tĩnh đang may vá cái gì đó, hắn liếc một cái, phát hiện Trần Tĩnh đang thêu tên lên áo lót, hắn nhớ tới không ít đàn anh trong Báo Tuyết đều có truyền thống này, thêu tên người thân yêu nhất của mình lên ngực trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332495/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.