Từ tổng ngồi trong phòng làm việc của Giản Tùy Anh tận một tiếng đồng hồ, bốn người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, soạn ra một bản kế hoạch hợp tác tốt đẹp. Giản Tùy Anh vẫn treo lên bộ dạng tươi cười hăm hở, nhưng mà thỉnh thoảng Bạch Tân Vũ đối diện với y, vẫn bị ánh mắt y dọa cho chảy mồ hôi lạnh.
Sau khi thảo luận xong, Từ tổng liền cáo từ, ba người tiễn hắn đến cửa thang máy. Trong nháy mắt cửa thang máy kéo lại, nụ cười khách sáo trên mặt Giản Tùy Anh lập tức biến đâu mất không thấy tăm hơi, quay đầu nhìn Bạch Tân Vũ.
Bạch Tân Vũ trợn to đôi mắt vô tội, “Anh, em không biết gì hết á.”
Giản Tùy Anh trầm giọng nói: “Trở về phòng làm việc hẵng nói.” Dứt lời bèn lướt qua hai người đi về phòng làm việc.
Bạch Tân Vũ níu lấy Lý Ngọc, nói nhỏ: “Lúc tôi không có ở đó mọi người nói chuyện gì vậy?”
“Tôi muốn ảnh hồi còn bé của anh ấy.” Lý Ngọc cúi đầu nhìn cậu.
Bạch Tân Vũ sửng sốt, “Ể?”
“Ảnh hồi bé của anh trai anh đó, ở nhà anh.”
Bạch Tân Vũ cau mày, “Cậu không có sao?”
“Ảnh ở nhà anh tôi chắc chắn không có.”
Bạch Tân Vũ nheo mắt lại, “Được, tôi phục chế tất cả cho cậu luôn, nói đi, mấy người đã nói cái gì vậy?”
“Từ tổng kể chuyện gặp mặt với mấy anh, chuyện công ty bảo an, còn chuyện anh cùng ông ta muốn đi Châu Phi khảo sát.”
“Chỉ thế thôi hả?”
“Còn làm bộ lơ đãng khen Du Phong Thành vài câu.”
Bạch Tân Vũ nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332471/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.