“Đông Nguyên, aiya, sao cậu lại giặt quần áo cho tôi….” Lúc Bạch Tân Vũ vừa chạy đến phòng giặt đã trông thấy, quả nhiên là Phùng Đông Nguyên đang vò quần áo cho cậu, ngay cả giày lục chiến của cậu cũng đã được lau sạch sẽ.
Phùng Đông Nguyên cũng không quay đầu lại, “Không có gì, vừa lúc hôm nay đang nhàn rỗi.”
“Bây giờ tôi giặt quần áo còn nhanh hơn cậu, cậu không cần làm những thứ này nữa đâu.” Bạch Tân Vũ nói xong bèn đoạt lại cái chậu giặt.
Phùng Đông Nguyên đỡ lấy tay cậu, hiền hậu cười cười, “Anh ở đây được có vài ngày, về sau có muốn em giặt cho cũng không được nữa đâu.”
Bạch Tân Vũ cười khúc khích, “Sao nghe cậu nói cứ như con gái sắp đi lấy chồng vậy ta.”
Phùng Đông Nguyên cười mắng: “Biến xuống địa ngục đi.”
Bạch Tân Vũ vén tay áo lên vò cùng Phùng Đông Nguyên, “Sao quần áo của tôi bẩn thế này nhỉ?”
“Sao anh hỏi em?”
“À, cậu không biết mấy ngày vừa rồi trên Tuyết Sơn…”
Hai người ngồi cạnh nhau nhàn nhã hàn huyên, Bạch Tân Vũ có cảm giác mình lại trở về đại đội, tại sao khi đó cậu có thể than phiền là đại đội mệt mỏi cái gì chứ, đây rõ ràng là ung dung tự tại vô cùng mà.
Đột nhiên có một người đi vào, “Anh ở đây à?”
Hai người quay đầu, Bạch Tân Vũ có chút ấn tượng với người đang bước vào, chính là cái tên lính mới được Phùng Đông Nguyên chăm sóc đặc biệt kia, nửa năm không thấy, dường như càng cao vống lên.
Phùng Đông Nguyên nói: “Cậu tìm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332455/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.