Năng lực che dấu hành tung của hai người vô cùng xuất sắc, cho đến khi bầu trời tối đen cũng chưa bị phát hiện, nhưng tiếng súng đôi lúc lại vang lên phía xa xa vẫn nhắc nhở bọn họ nguy cơ tứ phía.
Trời đã tối, bọn họ ngủ no nê, bụng bắt đầu đói, liền lặng lẽ bò ra từ trong sơn động đi tìm thức ăn. Bị kiềm kẹp trong sơn động vài giờ, gân cốt đều có hơi cứng lại, Bạch Tân Vũ dùng lực duỗi người một chút, trêu chọc nói: “Hôm nay ăn chay hay ăn mặn đây?”
“Xem có thể tìm được cái gì đi đã.”
Hai người bọn họ tìm kiếm xung quanh một lúc lâu, kiếm được một ổ chim, móc ra từ bên trong mấy quả trứng, nuốt sống vào bụng, lại lấp dạ dày bằng chút cỏ dại các loại, bụng có vẻ cũng có cảm giác no.
Bọn họ lần mò trở về trong sơn động, nếu chỗ này không bị phát hiện, hai người vẫn có thể ẩn nấp ở đây.
Nửa đêm, giữa lúc hai người đang nghỉ ngơi, đột nhiên bị một chuỗi tiếng bước chân dồn dập làm tỉnh giấc, tiếng bước chân ở ngay trên đỉnh đầu bọn họ, kỳ thực rất nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ để đánh thức cả hai trong lúc mơ màng.
Hai người liếc nhau trong bóng tối, thầm nghĩ không tốt, quả nhiên, không đến mười phút sau, tiếng bước chân kia càng trở nên hỗn loạn, trong rừng cây truyền đến âm thanh quái dị, sau đó một tảng đá rơi xuống đất, đó là bẫy cảnh báo mà Du Phong Thành thiết kế đã bị kích hoạt. Trước tiên bọn họ ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332446/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.