Bạch Tân Vũ trợn trắng mắt, “Có giỏi thì xông vào giết tôi đi này.”
Du Phong Thành siết cằm cậu lúc lắc, “Đừng đắc ý, sớm muộn gì cũng chơi chết anh.”
Bạch Tân Vũ hùng hổ giơ ngón giữa trước mặt Du Phong Thành, đẩy hắn ra, chạy về.
Du Phong Thành bám theo phía sau, thiếu đạo đức cười cợt, “Mới một đêm đã có thể chạy nhảy, xem ra khả năng khôi phục của cơ thể anh rất tốt.”
Bạch Tân Vũ mắng: “Tên khốn nạn cậu đừng có bám theo tôi nữa.”
Du Phong Thành nở nụ cười khoái trá.
Bọn họ nán lại trang viên hai ngày, tìm thấy đủ thứ chuyện thú vị trong công việc của nhà nông, hái rau, câu cá, nướng cá, đánh bài, nơi này cách xa nội thành ồn ào náo động, quả thực là một mảnh đất an tĩnh lý tưởng, khó trách Giản Tùy Anh thường xuyên muốn tới đây nghỉ ngơi một thời gian dài.
Trước mặt những người khác, biểu hiện của Du Phong Thành quả thực không chê vào đâu được, hoàn toàn đúng chuẩn đồng đội tốt, anh em tốt của Bạch Tân Vũ, vừa lễ phép vừa có giáo dục vừa có kiến thức, biết ăn nói, có thể tự nhiên tán gẫu với đủ thể loại người dù hoàn cảnh tuổi tác địa vị ra sao, lại còn được Giản lão gia yêu quý, ai có thể nghĩ rằng chàng thanh niên ngoan ngoãn này, tối nào cũng sẽ vụng trộm mò đến bên giường chiến hữu, nhất quyết bám càng Bạch Tân Vũ đi vào giấc ngủ.
Sắp hết một tuần ở Tần Hoàng Đảo, Giản Tùy Anh rốt cuộc cũng tính việc rời đi, Bạch Tân Vũ lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332425/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.