Bị bắt học suốt 2 tiếng đồng hồ, Bạch Tân Vũ cuối cùng cũng hoàn thành một việc mà từ trước đến nay chưa từng làm bao giờ… gấp chăn, càng làm cho cậu không tài nào hiểu nổi là, không chỉ gấp chăn, mà còn phải thi đua nữa chứ. Vừa nghĩ tới mỗi ngày trời chưa sáng hẳn đã phải rời giường, còn phải tốn thời gian xếp chăn, cậu đã cảm thấy không còn niềm vui trên cuộc đời này nữa.
Du Phong Thành dường như đã quên mất chuyện uy hiếp cậu ở phòng rửa mặt hồi sáng, hắn ra vẻ một cậu bạn học tốt, dạy cậu gấp chăn, trải giường, Phùng Đông Nguyên và Tiền Lượng cho là hai người bọn cậu không có chuyện gì, cũng lấy làm vui vẻ theo. Hai người đơn giản cho rằng, giữa người tuổi trẻ với nhau thì cái gì chóng đến cũng chóng đi, chẳng có việc gì to tát mà đáng để tâm.
Sau khi giảng giải nội vụ xong, Trần Tĩnh cho mọi người nghỉ ngơi một tiếng, thấy sắp đền giờ ăn cơm trưa, nghĩ đến sau khi ăn trưa xong, có thể nằm trên giường nghỉ ngơi một lát, Bạch Tân Vũ nóng lòng mong cho cái đồng hồ chạy mau hơn một tí. Cậu cảm thấy hôm nay có lẽ là ngày dài nhất trong cuộc đời cậu, nhiều chuyện xảy ra như vậy, mà bây giờ vẫn còn là buổi sáng.
Lúc nghỉ ngơi, Bạch Tân Vũ lại đi đến phòng thường trực, muốn gọi một cuộc điện thoại, bởi vì hôm nay mới là ngày đầu tiên chính thức nhập ngũ, thành ra có rất nhiều tân binh sốt ruột muốn báo bình an cho gia đình, Bạch Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332386/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.