Edit: Phong Nguyệt
Cả nhà rời khỏi Tần phủ nhưng chưa quyết định đi đâu.
Tần Vịnh định ở lại Hoàng An thành, có điều gã tôn trọng ý thê nhi.
Hứa thị không có ý kiến gì, trượng phu và bọn nhỏ ở đâu nàng ở đó.
Tần Cửu Khinh dẫn phụ mẫu đến thôn trang mà hắn bí mật mua, nhiều linh thạch như vậy, chút chuyện này không là gì. Lẽ ra khách điếm thích hợp hơn, chỉ là Tần Vịnh nổi tiếng, lại mang theo đứa bé ‘qua đời’, chẳng có khách điếm nào dám chiêu đãi, vả lại nhiều người nhiều miệng, họ không tiện hành sự.
Tần Cửu Khinh hỏi phụ mẫu: “Chúng ta rời khỏi Hoàng An thành được không?”
Rời khỏi cố hương luôn làm người ta bất an, nhưng Tần Vịnh hiện giờ là người ủng hộ trung thành của con trai, nhanh chóng gật đầu: “Được! Vi phụ lớn nhường này vẫn chưa ra khỏi Hoàng An thành bao giờ.”
Hứa thị che miệng cười: “Nương nghe theo hai người, đi đâu cũng được.” Cả nhà bên nhau, chỗ nào cũng là nhà.
Bạch Tiểu Cốc tò mò hỏi: “Chúng ta đến Thập Nhị Tiên Sơn sao?”
Tần Cửu Khinh: “Không gấp.”
Bạch Tiểu Cốc: “Ừm ừm!”
Y không hỏi, hỏi cũng không biết, ngoại trừ Giáng Sương Cốc, tiểu cốt đầu cũng chỉ biết Thập Nhị Tiên Sơn trong sách, nơi khác… trong thần thư không đề cập.
Tần Vịnh hỏi: “Khi nào chúng ta lên đường?”
Tần Cửu Khinh: “Mấy ngày nữa, chuyện Hoàng An thành còn chưa xong.”
Tần Vịnh buồn bực hỏi: “Hoàng An thành còn có chuyện gì ư?”
Cái này tiểu bạch cốt biết, y nói: “Phải báo thù cho phụ thân, mẫu thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471883/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.