Edit: Phong Nguyệt
Đối với thế tục, linh thạch là thánh vật, hiếm lắm mới thấy một viên nhỏ. Linh thạch tràn đầy linh khí, có công hiệu tẩm bổ vạn vật, tuy hiệu quả không khoa trương, song cao quý vô ngần.
Chỉ mỗi vẻ ngoài cũng đủ hấp dẫn đôi mắt người khác.
Thoạt nhìn giống như phỉ thuý có thế nước cực tốt, nhìn kỹ mới thấy thế nước chầm chậm trào dâng, như hạt pha lê được thần mây màu xanh lục chuyển động xung quanh.
Ngọc thạch trân quý nhất thế tục nào sánh bằng.
Vật quý như thế, Tần Vịnh có một viên đã là kỳ tích, bây giờ lại lăn lóc đầy phòng.
Nhìn một viên thì thấy tinh vân chầm chậm chuyển động, nhìn nhiều viên thì thấy nó di chuyển nhanh vô cùng, cả nhà đều xanh biếc, cả nhà đều phát sáng, cả nhà đều kinh ngạc trợn mắt.
Một nhà ba người ở Lạc Trần Viện đều rất đẹp.
Không cần nhắc tới Tần Cửu Tịch, dù chỉ là một thằng nhóc tóc để chỏm cũng là người đẹp nhất thiên hạ, hắn hiếm khi mở to mắt, ấy thế mà lại có chút phù hợp với tuổi tác.
Tần Vịnh thời niên thiếu thường xuyên bị người nói rằng nữ tướng, hiện giờ hai sáu, không đến mức phi giới tính, nhưng da trắng môi hồng mắt phượng vẫn đẹp quá đáng.
Hứa thị đẹp dịu dàng, không hề yếu ớt, ngược lại còn rất cứng cỏi, chưa thoa son trét phấn đã sáng như hải đường.
Chỉ là ba mỹ nhân bất kể lớn nhỏ này đều đang sử dụng cùng một vẻ mặt.
Ngẩn người.
Chưa kịp hồi thần.
Trách bọn họ chưa hiểu chuyện đời?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471867/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.