Edit: Phong Nguyệt
Bạch Tiểu Cốc không sao ngờ được Thiên Nguyệt ảo cảnh lại là như thế này.
Trách y không có đầu óc? Đầu óc có lớn thế nào cũng không thể nghĩ ra nhá!
Chân trước vừa ở Cự Môn hoang dã, châu sau đã tới đường cái náo nhiệt.
Đường phố Cự Môn thành không thênh thang như thế này!
Thạch anh phủ kín tường, người đi đường vận đủ loại y phục, hai bên đường là nhà cao cửa rộng, lầu các ba tầng, đâu đâu cũng là mái cong, tường đỏ ngói xanh, san sát nhau như thế giới trong sách.
Đúng vậy!
Trong thần thư có đề cập Nhân giới, nơi mà chỗ nào cũng có tửu lầu, trong tửu lầu toàn món ngon, nằm mơ y cũng muốn ăn món ngon vật lạ, ở đây muốn cái gì có cái đó.
Bạch Tiểu Cốc vừa sợ hãi vừa ngứa ngáy xương cốt.
Đương nhiên dù thèm thế nào cũng phải tìm Cửu Đại Tịch trước, Cửu Tịch không ở đây, y hoảng.
Sau đó y nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
Một đám nhóc xướng ca dao trào phúng Cửu Đại Tịch, à, không lớn, rất nhỏ, chỉ có thể gọi là Cửu Tiểu Tịch.
Bạch Tiểu Cốc không rành thế sự cũng nhận ra đám nhóc đó không hoàn toàn giống nhau, thằng nhóc đầu têu mặc cẩm y, cổ đeo vòng vàng, thỉnh thoảng kêu leng keng, cổ tay cũng có một chiếc vòng vàng, xem ra được nuôi chiều từ bé. Bên cạnh nó là ba bốn thằng nhóc giản dị hơn, mặc y phục xám, đầu đội hôi mũ, thân hình gầy yếu, cao hơn nhóc cẩm y một đầu, hẳn là nô bộc theo hầu.
Trong đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471860/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.