Ngày 01 tháng 12.
Sinh nhật Tần Cửu Khinh và Bạch Tiểu Cốc.
Sinh nhật lần thứ mười bảy của họ.
Nửa năm này đối với Tần Vịnh có thể nói là cực kỳ hạnh phúc.
Gã gặp được nữ thần định mệnh, con trai trưởng thành trong một đêm, thành tích tiến bộ vượt bậc. Tuy sự nghiệp có chút dậm chân, không có tác phẩm gì nổi trội, nhưng tác phẩm sao quan trọng bằng người!
Người quan trọng của gã ngày càng tốt lên, điều đó làm gã sung sướng hơn bao giờ hết.
Gần đây Bạch Tiểu Cốc đắm chìm học tập không thể tự kiềm chế.
Tần Vịnh định bàn việc chúc mừng sinh nhật với y.
Bạch Tiểu Cốc: “Đợi con làm xong đề này cái đã.”
Tần Vịnh: “Tối nay không được làm bài tập!”
Bạch Tiểu Cốc ngẩng đầu: “Ơ?”
Tần Vịnh: “Ngày 01 tháng 12!”
Bạch Tiểu Cốc bừng tỉnh: “Sinh nhật Tần Cửu Khinh!”
Tần Vịnh chọt trán y: “Cũng là sinh nhật con.”
Hai người sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, lại còn yêu nhau.
Duyên phận thật khó tin.
Bạch Tiểu Cốc không quan tâm sinh nhật mình, nhưng y quan tâm Tần Cửu Khinh: “Ba, món hôm bữa con nhờ ba chuẩn bị…”
Tần Vịnh chua lòm: “Chuẩn bị xong rồi.”
Bạch Tiểu Cốc lặng lẽ cười: “Cảm ơn ba!”
Tần Vịnh: “Nuôi con lớn như vậy, chưa thấy con tặng ba bao giờ.”
Bạch Tiểu Cốc: “Ba có thích món màu trắng đâu.”
Tần Vịnh hừ một tiếng: “Dù sao con cũng có bạn mới quên cha già.”
Bạch Tiểu Cốc dỗ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/3247827/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.