Edit: Phong Nguyệt
Tiểu Bạch Cốt trời sinh trắng nõn, tuy chỉ là một bộ xương khô, song thân thể lại trắng phát sáng, bóng loáng như sữa bò. Lúc này giấu mình trong bộ y phục đen, chỉ lộ cái đầu nhỏ, càng trắng như tuyết, trơn nhẵn như trân châu được bọc bởi tơ tằm hảo hạng.
Tần Cửu Khinh: "..."
Đôi mắt xanh sâu thẳm của Tiểu Bạch Cốt lập tức biến thành vũng nước.
Tần thủ tịch chưa từng giải thích bất kỳ chuyện gì với ai, cứng ngắt mở miệng: "Vừa rồi không phải nói với ngươi."
Tiểu Bạch Cốt không tin: "Ở đây còn người khác sao?"
Tần Cửu Khinh bị hỏi nghẹn họng.
Tiểu Bạch Cốt chỉ đống xương dưới đất: "Chúng nó không cút được."
Tần Cửu Khinh: "..."
Lúc này ma kiếm Thiết Thiên trong thần thức lại xông ra: "Ngươi nói nhảm cái gì với bạch cốt vậy? Nhanh ăn đi, lão phu bảo đảm tu vi của ngươi tăng vù vù!"
Thức hải của Tần Cửu Khinh nháy mắt đóng băng ba thước, âm thanh cũng lạnh như băng sương: "Câm miệng."
Thiết Thiên bị đông đến run rẩy.
Tiểu Bạch Cốt: "!"
Tần Cửu Khinh phát giác mình lại nói ra miệng, vừa định giải thích một chút thì thấy Tiểu Bạch Cốt trượt ra khỏi hắc y, vội vã chui xuống đống xương.
Trong đống xương cốt đủ loại màu sắc, Tiểu Bạch Cốt như dạ minh châu run bần bật.
Tần Cửu Khinh: "..."
Tiểu Bạch Cốt tức giận, bộ tưởng xương khô không có cốt khí sao, trên dưới y đều là cốt khí nhé!
Tham Tu chân nhân nói, tinh quái có thể cưỡi không thể khinh, hắn dám nhiều lần hung dữ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/269553/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.