Edit: Phong Nguyệt
Chủ ý này thật tuyệt!
Tiểu bạch cốt bội phục bản thân, quả nhiên phải đọc sách thật nhiều, y chỉ mới đọc đi đọc lại quyển thần thư mười mấy lần mà đầu óc đã trở nên linh hoạt như thế, nếu tiếp tục đọc thêm mười mấy lần, há chẳng phải sẽ thông minh như con người hay sao?
Không có đầu óc thì sao, không có đầu óc cũng có thể làm chuyện lớn.
Tiểu bạch cốt xoa tay hầm hè, bắt đầu công chuyện.
Túi da này thật tốt, nếu không phải y sớm biết Tần Cửu Khinh đao thương bất nhập không đời nào bị thương, y sẽ hoài nghi đây chính là đối tượng được chọn tốt nhất mà sách nói. Mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, da trắng hơn tuyết, tám khối cơ bụng có tuyến nhân ngư, chân dài thẳng tắp hữu lực... Đúng, chính là hắn!
Bắt đầu từ chỗ nào đây?
Đầu? Vướng tóc.
Cổ? Lưu sẹo khó coi.
Ngực? Bụng? Hay...
Không thể không thể, đó là yếu địa song tu, chân nhân nói, đầu có thể đứt chỗ đó không thể hư, không có thứ này, sao y có thể bước trên song tu đại đạo!
À đúng rồi, con người có cái lỗ, lỗ ở đâu nhỉ?
Tiểu bạch cốt vội lật sách, sau đó: Chân nhân không viết tỉ mỉ!
Chỗ quan trọng như thế mà chân nhân lại sơ lược!
Tiểu bạch cốt: Buồn bã mất mát.
Không thể từ bỏ!
Cốt có chí ắt thành công, có con người lù lù trước mặt, còn sợ tìm không thấy? Y không tin.
Tiểu bạch cốt vực dậy tinh thần, quyết định lột quần áo nam nhân này trước, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/269551/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.