Kỳ thật Ước Hàn rất muốn biết Vi Vi muốn làm gì, nhưng là hôm nay công ty đột nhiên có hợp đồng trọng yếu cần phải kí kết, hắn đành phải để tiểu ba ở nhà một mình và dặn tới dặn lui rằng không được ra ngoài đường, bởi vì nơi này không phải Trung Quốc, mà là Mĩ Quốc, tuy rằng vẫn có rất nhiều người Hoa chung sống, nhưng là nếu bị lạc mất cũng không phải dễ dàng gì tìm được!
Vi Vi thực sự không biết nên biểu hiện như thế nào, nhìn chằm chằm cái người Trung Quốc trước mắt này.
Bất quá......
Nàng cuối cùng cũng biết được Ước Hàn vì cái gì nhịn không được phải xuất thủ, cảm giác thật mãnh liệt nga.
Trừ bỏ kia là khuôn mặt ngoại quốc, cái loại này đúng là người giỏi hấp dẫn người khác mà, thân mình mặc đồ thì lộ hở cả da thịt bên trong.
[ thô tục ham!] Vi Vi khinh miệt nhìn nhìn nam nhân so với mình còn lớn hơn mười mấy tuổi kia. Nghĩ tới Ước Hàn, thực làm cho người ta khó tiếp thu.
“Đưa cho Ước Hàn.”
“Ước Hàn?!” Tiếng Trung tiếng Anh luân phiên loạn xạ, Vi Vi đành phải cười cười rời khỏi phòng Ước Hàn.
Nhìn tập tài liệu toàn là tiếng Anh, Hồ Hải căn bản nhìn vào đầu quay mòng mòng không hiểu gì sất.
Mở ra nhìn xem, phía trước tất cả cũng đều là tiếng Anh, đột nhiên lật đến trang hình ảnh.
Rất nhiều nam nhân...... Gì chứ không mặc quần áo a?
Đột nhiên nhìn thấy một nam nhân Âu Châu kiêu ngạo đứng khoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ba/2739130/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.