Xèo xèo...
Âm thanh dầu sôi trong chảo.
Sau một loạt các bước cho đồ ăn, thêm gia vị, nêm nếm, trang trí, cuối cùng món đầu tiên là ớt cay xào thịt cũng đã hoàn thành.
Hương thơm xộc vào mũi, cả ba người đều nuốt nước miếng.
"Còn bao nhiêu món nữa vậy?" Thời Ngọc Duy khoác vai Diệp Niệm Ninh, hỏi Cố Tầm Hạc đang đứng nấu ăn bên bếp.
"Bốn món." Cố Tầm Hạc nhìn mấy món ăn đã chuẩn bị kế bên, trả lời.
"Ba người ăn năm món hả? Sang vậy?"
"Còn không phải tại cậu à? Cắt hết đống đồ đó. Sao hồi còn đi học không thấy cậu chịu khó như vậy nhỉ." Cố Tầm Hạc nói xong còn tặng Thời Ngọc Duy một ánh mắt xem thường phụ họa thêm.
Thời Ngọc Duy bĩu môi, lại hỏi: "Vậy còn bao lâu nữa mới làm xong?"
"Tầm nửa tiếng nữa."
"Lâu vậy? Chậm quá đi, tôi sắp chết đói luôn rồi."
"Cậu gấp gáp cái gì?" Cố Tầm Hạc nghe xong thiếu chút nữa là muốn ném cái thìa trên tay vào mặt Thời Ngọc Duy rồi, lắm chuyện.
"Đâu phải có mình tôi gấp đâu! Niệm Niệm cũng rất đói, từ lúc xuống máy bay tới giờ cậu ấy chỉ uống chút nước, chưa ăn gì hết! Cậu còn không làm nhanh lên nói không chừng bệnh đau dạ dày của Niệm Niệm sẽ tái phát đó."
Thời Ngọc Duy kéo ghế ngồi sang một bên, duỗi thẳng hai chân, lưng dựa vách tường, lười biếng nói chuyện với Cố Tầm Hạc.
Cố Tầm Hạc nhíu mày, đôi mắt cất giấu lo lắng nồng đậm dành cho Diệp Niệm Ninh nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc hỏi Diệp Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ba-vuong-gioi-giai-tri-trong-sinh/515418/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.